Lỡ thương rồi, Huế ơi!

Người ta cứ nói Huế buồn, Huế chán, có gì đâu mà đi. Nhưng với những ai đã lỡ vấn vương nét trầm buồn, lãng đãng và mộng mơ xứ Huế, thì sẽ thương Huế lắm!


Khi tôi nói rằng Huế là một trong những điểm đến của Việt Nam mà tôi cực kỳ yêu thích, một số người đã ngạc nhiên và phản đối: Huế có gì đâu mà chơi, thành phố trầm tư, buồn chán, ngoài kinh thành, lăng tẩm ra, chẳng có gì hấp dẫn hết!


Ấy là vì họ chỉ biết đến một Huế qua sách báo, tài liệu du lịch nói về những điểm đến phổ biến của cố đô. Ấy là vì họ có phong cách du lịch hoàn toàn khác với tôi, rằng chỉ thích những điểm đến sôi động, được nghỉ dưỡng, được ăn uống thỏa thê, được chụp hình “sống ảo”, được tham gia các hoạt động vui chơi ồn ào, bung xõa hết mình trong chuyến đi.


Còn với người hay đau đáu những hoài niệm, một khi đã vấn vương nét trầm buồn, lãng đãng và mộng mơ của xứ Huế, thì sẽ nhận ra mình lỡ thương Huế tự lúc nào…


Tôi nhớ Huế có đường Lê Lợi. Báo chí ưu ái áp lên bao mỹ từ cho con đường này, chẳng hạn là “con đường bảo tàng”, vì có đề án trục không gian văn hóa nghệ thuật với chuỗi các bảo tàng, trung tâm nghệ thuật đặc sắc; hay gọi là “con đường lễ hội” vì một loạt các hoạt động lễ hội tưng bừng và náo nhiệt được diễn ra mỗi khi vào mùa Festival Huế.

Nhưng tôi ngầm đồng ý với các nhà báo rằng, đường Lê Lợi chính là con đường đẹp nhất xứ Huế mộng mơ, là con đường mà nếu một lần đặt chân tới Huế, du khách nên dành thời gian bách bộ để tận hưởng khoảng không gian xanh rì của hai hàng me, phượng cổ thụ dọc đường, để dừng chân ngắm cầu Trường Tiền – chứng nhân lịch sử bao đời nay bên dòng sông Hương xanh mơ màng, hay chụp ảnh lưu niệm cùng trường Quốc Học – ngôi trường được thành lập vào năm 1896, là trường trung học phổ thông lâu đời thứ ba tại Việt Nam,…


Tôi nhớ Huế ở nét lê thê nhưng dịu dàng, lòng chợt chùng xuống khi bỗng dưng trời cố đô đổ mưa. Mưa Huế không như nơi khác - đổ một lúc rồi tạnh ngay. Mưa Huế sầm sập như trút nước, dai dẳng và dữ dội, nhìn đâu cũng toàn những ẩm ướt, lạnh teo. Nhưng đó không là nét buồn bi ai, mà có điều gì đó dễ chịu, an yên len lỏi trong tận sâu đáy lòng.

"Nhớ mãi trong lòng xứ Huế ơi!

Mưa giăng núi Ngự trắng khung trời

Tôi còn đứng đợi cho mưa dứt

Em cũng ngồi chờ để gió thôi!"

("Huế! Một ngày mưa" - Từ Đức Khoát)

Mến thương một nơi nào đó, không thể không nhắc đến những món đặc sản làm say lòng bao thực khách. Tôi cũng chỉ là “người trần mắt thịt”, từng nhớ nhung Huế vì một tô bún bò cay xé miệng, từng si mê Huế vì một tô cơm Hến thanh đạm, thích Huế vì một dĩa bánh nậm tròn vị, hay yêu Huế vì hàng chục món chè thi vị của chốn kinh kỳ xưa.


Đến Huế mà không tham quan kinh thành thì xem như chưa biết gì về Huế. Kinh thành Huế là nơi đóng đô của triều đại nhà Nguyễn trong suốt 143 năm trị vì từ năm 1802 đến khi thoái vị vào năm 1945. Đây là một trong số các di tích thuộc cụm Quần thể di tích Cố đô Huế được UNESCO công nhận là Di sản Văn hoá Thế giới.

Đến kinh thành Huế không chỉ để ngắm nghía, tham quan, mà còn là một cách học lịch sử trực quan nhất, để biết được xưa kia ông cha ta đã sinh sống, dựng xây và quản lý đất nước này như thế nào, để mà rút ra những bài học kinh nghiệm sâu sắc trong đời sống.


Các lăng tẩm nhà Nguyễn với tôi cũng là những điểm du lịch đáng ghé thăm. Lăng Tự Đức (Khiêm Lăng) có kiến trúc cầu kỳ cùng phong cảnh sơn thủy hữu tình, lăng Dục Đức (An Lăng) được thiết kế đơn giản và khiêm tốn, còn lăng Khải Định (Ứng Lăng) là sự kết hợp của những cái mới, cái lạ, cái độc đáo, cái ngông nghênh, lạc lõng và thường bị đặt ra ngoài dòng kiến trúc truyền thống thời Nguyễn,…


Tôi chẳng bao giờ quên cảm giác bình yên và thanh thản khi đứng trong khuôn viên chùa Thiên Mụ - mái chùa cổ kính nằm trên đồi Hà Khê, xung quanh là rừng thông xanh rì rào, còn bên dưới là dòng sông Hương bàng bạc lững lờ trôi.

"Trở lại Huế yêu lần theo ân tình câu hát/ Tìm người con gái áo tím mộng mơ/ Sông Hương tấp nập tìm răng được chừ...", câu hát trong bài "Huế thương" của nhạc sỹ An Thuyên chợt văng vẳng trong tôi. Phải chăng tôi vừa nhận ra rằng chẳng cần kiếm tìm những thứ vật chất hay danh lợi phù du, mà chỉ cần được sống một cuộc đời bình bình an an cho hết ngày tháng, vậy là đủ rồi.


Huế còn đó nhiều địa danh mà tôi muốn tham quan, như thôn Vĩ Dạ, phố cổ Bao Vinh, làng hương Thủy Xuân, chùa Huyền Không Sơn Thượng,… Thôi đành hẹn một ngày thật gần sẽ lại đến thăm, vì đã lỡ thương rồi, Huế ơi!


Nguyễn Thị Bình An

Lỡ thương rồi, Huế ơi!
Lỡ thương rồi, Huế ơi!
Lỡ thương rồi, Huế ơi!
Lỡ thương rồi, Huế ơi!

Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy