Hansel và Gretel

Chuyện kể là từ rất lâu trước đây, có hai anh em nhà nọ, người anh là Hansel, người em gái là Gretel. Hai người họ cùng sống chung với cha và người mẹ kế ở trong ngôi nhà nhỏ gần khu rừng rộng lớn. Gia đình của họ vô cùng nghèo khó, đến cơm cũng không đủ để ăn. Vào năm nọ thì trời làm cho đói kém, vì vậy mỗi ngày đến miếng bánh cũng không có để mà ăn.

Một buổi tối, Hansel vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa cha mình và người mẹ kế:

– Bây giờ thì có vấn đề gì? Nếu như ta không làm như vậy thì cả nhà đều ngồi đó nhìn nhau chết đói đấy?

– Bà nói cũng có lí, nhưng là tôi thương xót mấy đứa lắm! Tôi thật sự không biết phải làm như thế nào bây giờ?

– Tôi đã sẵn có kế hoạch đây rồi. Chúng ta chỉ cần đem chúng vào tận sâu trong rừng rậm kia, sau đó bỏ chúng lại đấy rồi đi làm.

– Không được. Tôi sao có thể làm việc đó được cơ chứ? Tôi nào nỡ lòng đem những đứa con của mình mà bỏ vào trong rừng được.

– Vậy thì để cho cả bốn chúng ta cùng chết đói hả? Nếu như chúng ta làm như tôi nói thì chí ít hai chúng ta cũng được sống sót.

– Nhưng mà…

Sau cùng thì người cha cũng bị bà mẹ kế dụ dỗ mà nghe theo lời bà ta đem hai đứa trẻ bỏ vào trong rừng sâu. Bởi vì ăn không đủ no, nửa đêm Hansel cảm thấy đói quá mà thức dậy mới có thể nghe được hết kế hoạch kia.

Buổi sáng ngày hôm sau thì cha cùng bà mẹ kế liền đưa theo hai anh em Hansel và Gretel vào trong rừng. Bởi vì đêm trước Hansel đã nghe được hết kế hoạch mà cha mẹ mình đã bàn tính nên cả đêm cậu lẻn khỏi nhà, tìm nhặt được rất nhiều những viên sỏi và nhét tất cả chúng vào trong túi áo của mình. Đi dọc đường cậu đều lén thả những viên sỏi ở trong túi xuống đường để có thể đánh dấu con đường về nhà.

Khi cả nhà đã vào đến tận trong rừng sâu thì cha cùng mẹ kế liền dừng lại và bảo với hai anh em rằng:

– Các con ngoan, giờ các con hãy chờ chỗ này nhé, chúng ta sẽ đi kiếm củi.

Sau đó hai người liền bỏ lại hai anh em ở trong rừng mà đi mất.

Hansel cùng em gái Gretel đứng nơi đó đợi mãi cho đến tận tối muộn cũng không hề thấy cha và mẹ quay trở lại đón mình. Trời thì cứ tối dần, và mặt trời cũng đã tắt hẳn, ở trong rừng thì có không biết là bao nhiêu con vật hung dữ và đáng sợ.

Cô em gái Gretel vì quá sợ hãi mà òa lên khóc nức nở:

– Anh ơi, bây giờ chúng ta làm sao có thể ra khỏi khu rừng này được chứ? Cha mẹ bỏ rơi chúng ta ở đây rồi. Giờ thì làm sao chúng ta có thể tìm được đường về nhà chứ?

Hansel lập tức dỗ dành em mình:

– Em gái ngoan, hãy cố chờ một lát nữa, đợi cho trăng lên sáng tỏ, chúng ta chắc chắn sẽ tìm được đường về nhà mà.

Và khi trăng lên cao, Hansel liền nắm chặt tay em gái mình rồi lần theo những viên sỏi trắng lấp lánh mà trước đó cậu đã rải lại làm dấu trên đường, và họ cũng tìm được về tới nhà.

Khi hai anh em gõ cửa thì người cha cùng mẹ kế vô cùng ngạc nhiên khi chúng có thể tìm được đường về nhà khi bị bỏ lại ở trong rừng sâu.

– Rốt cuộc thì tại sao mà chúng có thể tìm được đường trở về cơ chứ? Ngày mai chúng ta phải đem chúng vào tận sâu trong rừng, như vậy chúng mới không tìm được đường về.

Sáng ngày hôm sau, họ lại dẫn hai đứa trẻ đi vào tận sâu trong rừng. Bởi vì buổi tối ngày hôm qua bà mẹ kế khóa cửa quá chặt nên là Hansel không cách nào ra ngoài mà nhặt sỏi được. Vì vậy nó đành phải bẻ vụn đống bánh mì, cứ đi một đoạn nó lại dừng lại để rắc một chút bánh xuống đất để làm dấu.

Người cha cùng với bà mẹ kế dắt hai đứa trẻ vào tít trong rừng sâu, nơi đó họ cũng chưa bao giờ tới, sau đó lại bỏ chúng ở lại đó mà đi về nhà.

Cũng chẳng lâu sau thì trời bắt đầu tối, và Gretel lại sợ hãi mà khóc thét:

– Anh Hansel à, làm sao chúng ta có thể tìm được đường để trở về nhà đây?

– Em gái ngoan, em đừng lo, vì anh đã có cách đánh dấu lại con đường trở về nhà chúng ta rồi!

Khi trăng vừa lên thì Hansel lại dắt tay em gái lần theo vết bánh mì vụn để trở về, nhưng cậu lại không thể tìm thấy chút vụn bánh mì nào còn sót lại, vì tất cả đều đã bị lũ chim ở trong rừng nhặt sạch sẽ rồi. Bấy giờ thì Hansel cùng Gretel chính thức bị bỏ lại ở trong rừng sâu u tối, không biết đường về, cũng không có cách nào để tìm trở về nhà được cả.

Hai anh em cứ dắt nhau đi, đi mãi vào trong rừng sâu, nhưng khi chúng đã gần mất hết mọi hy vọng trở về nhà thì lại vô tình nhìn thấy một ngôi nhà rất kỳ lạ. Khi chúng lại gần hơn thì rõ ràng trông thấy ngôi nhà này được xây hoàn toàn bằng bánh mì, mái nhà thì dùng bánh ngọt, còn cửa ra vào lại chính là sô cô la.

Cô em gái Gretel nhìn thấy thì rất vui mừng mà reo lên:

– Anh Hansel, hãy trông kài, cánh cửa sổ kia được làm từ bánh quy đấy, còn cửa chính lại được làm từ sô cô la.

– Chúa ơi, bọn họ còn đem kẹo đính hết lên trên tường này…

Bởi vì Hansel với Gretel đều cảm thấy đói vô cùng nên cả hai lập tức với tay bẻ mấy thứ bánh kạo ở trên tường của ngôi nhà mà ăn ngấu ăn nghiến. Đột nhiên thì cánh cửa chính làm từ sô cô la kia bật mở, một bà lão có khuôn mặt trông khá dữ tợn hầm hầm bước vào trong nhà. Nhìn thấy hai anh em, bà ta quát lớn:

– Các ngươi là ai? Tại sao lại đến gặm nhà của ta thế này?

– Chúng cháu vô cùng xin lỗi bà, bởi vì chúng cháu quá đói nên mới làm như vậy thưa bà!

– Hai cháu bị lạc ở trong rừng phải không? Thôi, cả hai cứ tự nhiên mà ăn thỏa thích đi, đừng ngại nhé. Lúc nào ăn xong rồi thì hãy vào trong này mà nghỉ ngơi một chút.

Khi hai anh em đã được ăn uống vô cùng no nê thì lại theo bà lão vào trong nhà và ngủ một giấc thật sâu. Bà lão cũng tỏ ra vô cùng tử tế, bà ta mang ra rất nhiều những thức ăn ngon lành để mời chúng ăn. Và chúng cứ thế ăn rất nhiều, ăn xong thì lại lăn ra ngủ say.

Tuy nhiên thì mụ già này chỉ là giả bộ như tử tế ở bên ngoài mặt thôi. Bởi vì mụ ta vốn là mụ phù thủy độc ác chuyên môn rình để bắt cóc trẻ con mà. Mụ ta nhốt Hansel vào trong một cái cũi, Gretel thì lại phải cật lực làm công việc nhà cho mụ ta.

Ngày qua ngày mụ ta đều dụ cho Hansel ăn thêm thật nhiều thức ăn ngon lành, cốt là để vỗ béo cậu, đợi cho đến khi nào mà cậu thật béo thì mụ ta mới đem ra ăn thịt được. Và sáng nào thì mụ ta cũng tới chỗ mụ nhốt Hansel, kiểm tra xem cậu đã béo đến mức nào.

– Hansel, hãy giơ ngón tay của mày lên để tao xem nó béo chưa nào.

Nhưng là Hansel thông minh liền giơ cho mụ xem cái xương gà rất nhỏ. Bởi vì mắt kém nên mụ ta cứ nghĩ đó chính là ngón tay thật, và cũng lấy làm lạ lắm vì không hiểu sao mãi không thấy nó béo hơn chút nào.

– Chắc tao phải để mày ăn thêm nhiều nữa mới được rồi.

Lại qua một khoảng thời gian nữa nhưng mụ phù thủy vẫn chẳng thấy Hansel béo hơn một chút nào, vì vậy mụ sốt ruột lắm, cũng không muốn chờ thêm chút nào nữa. Vậy là mụ liền quyết định, mặc kệ Hansel kia béo hay là gầy thì mụ vẫn làm thịt để ăn.

– Con Gretel ở đâu rồi? Mày mau mau đốt lửa lò lên để cho tao nấu thằng Hansel nào!

Bởi vì Gretel quá thương anh trai nên khóc lóc vô cùng thảm thiết. Nhưng chợt em nhớ ra một điều, mụ phù thủy kia mắt không được tốt cho lắm, vì vậy em quyết định sẽ tìm cách đánh lừa mụ ta để có thể cứu anh trai mình thoát nạn.

Trước tiên thì Gretel vẫn giả bộ nghe lời mụ, đi ra trước lò nướng và làm như mình đang đốt lửa nhóm lò vậy, mụ phù thủy ở gần cũng liên tục dậm chân tỏ vẻ sốt ruột quát mắng:

– Mày còn không mau mau đốt lửa nữa à?

– Cháu không cách nào làm cho lửa cháy lên được.

– Đồ ngu, mày mau tránh ra và nhìn ta làm đây.

Bởi vì mắt kém nên mụ phù thủy phải đứng ngay sát bên lò nướng thì mới có thể nhìn rõ được. Ngay khi mụ vừa thò đầu vào bên trong thì Gretel lấy hết sức mà đẩy mụ ta vào hẳn bên trong lò nướng. Và mụ phù thủy độc ác ấy bị lửa cháy thiêu trụi thành đống tro tàn.

Giải quyết xong mụ phù thủy độc ác ấy thì Gretel liền chạy tới chỗ cái cũi để mở cửa cứu anh trai Hansel của mình ra ngoài. Sau đó hai anh em lại đi vòng vòng xung quanh nhà của mụ phù thủy, vô tình họ nhìn thấy ở trong phòng có đặt những chiếc hòm lớn chứa đầy những vàng bạc và châu báu vô giá.

Hansel cùng Gretel nhặt lấy một cái túi rồi nhét đầy của cải vào trong, sau đó dắt nhau tìm đường để trở về nhà mình. Hai anh em cứ đi mãi, tìm mãi ở trong rừng sâu, mất rất nhiều thời gian thì mới tìm về được ngôi nhà yêu dấu của mình. Chúng kích động mà gọi to:

– Thưa cha mẹ, hai chúng con về rồi đây!

Từ khi bỏ hai đứa con ở trong rừng thì cuộc sống của người cha cùng bà mẹ kế lại càng thêm nghèo khổ hơn nữa, họ cũng không khi nào được vui vẻ cả. Đến lúc này họ mới cảm thấy hối hận khi đã đem mấy đứa con của mình bỏ vào trong rừng. Họ cũng đã cố gắng trở lại khu rừng ấy để tìm kiếm hai con nhưng cũng không cách nào tìm được chúng.

Bây giờ thì họ cả ngày đều ngồi ở nhà mà khóc than bởi sai lầm của bản thân, lúc nào họ cũng cầu nguyện và hy vọng rằng Hansel cùng Gretel của họ có thể tìm được đường để trở về nhà như trước đây.

Đột nhiên thì Hansel với Gretel cùng lúc nhảy bổ vào trong nhà và hét lớn:

– Thưa cha, thưa mẹ, hai chúng con vô cùng nhớ hai người!

Sau đó hai anh em liền đưa hết số vàng bạc và châu báu vơ vét được ở nhà mụ phù thủy cho cha mẹ mình. Và từ đó trở đi cả nhà họ không bao giờ phải lo chịu đói chịu khổ nữa. Cả gia đình về sau được sống bên nhau vô cùng no đủ và hạnh phúc

Hansel và Gretel
Hansel và Gretel
Hansel và Gretel

Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy