Bài dự thi kể chuyện theo sách (số 2)
Kính thưa ban tổ chức hội thi, ban giám khảo, quý vị đại biểu cùng toàn thể các bạn học sinh thân mến!
Em tên là... Hôm nay rất vinh dự khi em thay mặt cho tập thể ... tham dự hội thi kể chuyện theo sách.
Lời đầu tiên, cho phép em xin được gửi tới ban tổ chức hội thi, ban giám khảo, quý vị đại biểu cùng toàn thể các bạn học sinh lời chúc sức khỏe và lời chào trân trọng nhất, chúc hội thi thành công tốt đẹp.
Thưa toàn thể hội thi, chủ đề chiến tranh, cách mạng luôn là chủ đề được người viết quan tâm và thể hiện dưới mọi hình thức, có nhiều sáng tác đã mang được hơi thở sống động của cuộc chiến tranh đến bạn đọc, có giá trị cao về mặt nghệ thuật. Chuyện tình trong chiến tranh nói về chuyện tình yêu của người lính, những người đã cống hiến toàn bộ tuổi thanh xuân của mình cho cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc. Trong trái tim nhiệt huyết của tuổi trẻ luôn có một phần dành cho tình yêu đôi lứa và cũng chính tình yêu ấy là động lực tinh thần, là điểm tựa của người lính trên mặt trận cũng như khi về với đời thường.
Thật may mắn, trong một lần tìm đọc trong thư viện của trường.... em đã tìm được cuốn sách "Chuyện tình trong chiến tranh" của NXB Quân đội Nhân Dân Việt Nam năm 2012. Em đã đọc và thật sự cảm động với câu chuyện có thật về anh thương binh và người vợ liệt sĩ. Chuyện kể rằng, đó là vợ chồng ông Bùi Xuân Giáp sinh năm 1946 và bà Nguyễn Thị Thu sinh năm 1952, ngụ khối Vĩnh Xuân, phường Đông Vĩnh, TP. Vinh, Nghệ An. Thời trai trẻ, ông Giáp lên đường nhập ngũ và chiến đấu tại chiến trường Long An, thuộc lực lượng đặc công. Rời xa gia đình, mang trong mình trái tim nhiệt huyết của tuổi trẻ, ông Giáp đã chiến đấu rất anh dũng. Và rồi trong một trận càn của địch.... Đùng... khi che chở cho đồng đội của mình, ông Giáp đã bị thương ở vùng đầu và chân. Khiến cho 1 chân ông đi cà nhắc và vết đạn ở đầu khiến ông đau nhói lúc trái gió trở trời.
Năm 1975, khi thương binh hạng 2/4, mất sức 61% trở về địa phương. Tại đây, ông được phân công công tác tại công ty quản lí nhà đất TP. Vinh, Nghệ An. Bị địch bắn, sức khỏe yếu nên ông không dám mở lòng đi tìm hạnh phúc riêng của mình. Gần nhà ông, có bà Nguyễn Thị Thu và bà Thu có một người chồng là ông Nguyễn Viết Dư, vợ chồng ông bà sinh sống được đúng 27 ngày thì ông Dư lên đường nhập ngũ. Năm 1973, bà Thu nhận được tin ông Dư đã hy sinh ngoài chiến trường. Từ đó, người phụ nữ ấy vẫn ở vậy, phụng dưỡng bố mẹ chồng và chăm nuôi 7 đứa em. Không muốn đứa con dâu của mình vướng bận chuyện con cái, phải ở vậy suốt đời, bố mẹ chồng đánh tiếng khuyên bà Thu nên đi tiếp bước nữa. Nhưng người phụ nữ ấy nhất quyết không chịu.
Bà nói với bố mẹ chồng: "Dù khoảng thời gian con sinh sống với anh Dư rất ít nhưng con cũng là vợ của anh ấy, là con dâu của bố mẹ, con sẽ ở vậy, thờ chồng lo nhan khói". Trước sự bướng bỉnh của cô con dâu hiếu thảo, bộ mẹ chồng đành tự đi tìm chồng cho cô. Người mà họ nhắm đến không ai khác đó chính là ông Giáp. Hai người họ gặp nhau, đồng cảm rồi mến nhau. Năm 1976, cả 2 chính thức về chung một nhà. Có những thời gian, ông Giáp còn thay bà Thu gánh vác công việc nội trợ, gia đình của người phụ nữ, để bà Thu yên tâm rong ruổi trên những con đường tận Quảng Nam, Đà Nẵng để tìm hài cốt người chồng cũ, làm trọn chữ nghĩa, chữ tình với người chồng đã khuất.
Năm 2012, phần mộ của ông Nguyễn Viết Dư được tìm thấy, từ đó ông bà tận tình lo nhan khói cho liệt sĩ Nguyễn Viết Dư. Bước ra từ cuộc chiến tranh, tuy chỉ có đôi bàn tay trắng nhưng nghị lực của người chiến sĩ và tình yêu thương gia đình, vợ con, ông Giáp đã mạnh dạn đấu thầu mảnh đất rộng 2,5 ha làm mô hình ao - chuồng - trại và đạt hiệu quả kinh tế cao. Nhưng rồi, một biến cố bất ngờ ập đến khiến ông Giáp không kịp trở tay. Ông nói "Trận dịch cúm gia cầm vừa rồi ập vào khiến tôi như ngồi trên đống lửa. Không giống như bao người im lặng đem gia cầm chết đi bán tống, bán tháo. Khi vừa phát hiện mầm bệnh tôi liền thông báo lên cơ quan chức năng xuống lập biên bản tiêu hủy toàn bộ số gia cầm trong trang trại của tôi, thiệt hại lần đó ước chừng 11 tỷ đồng".
Nhưng ông Giáp không buông xuôi, ông nói tiếp: "Hơn 15 năm làm nghề, đây là lần thất bại lớn nhất nhưng đối với tôi, có sức khỏe thì còn làm việc".
Thưa toàn thể hội thi, qua câu chuyện trên cho ta thấy được tình yêu thương của người lính thật cao cả. Họ yêu quê hương, đất nước, bất chấp tất cả bảo vệ nền độc lập của dân tộc. Khi hòa bình đến, dù mang trong mình những mất mác của chiến tranh nhưng những người thương binh tàn nhưng không phế vẫn là những chiến sĩ kiên trung trên mặt trận xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Qua câu chuyện anh thương binh và người vợ liệt sĩ, không chỉ đơn thuần là tình yêu quê hương, đất nước mà còn thể hiện trách nhiệm, cái tình, cái nghĩa của chúng ta đối với người thương binh. Chính vì vậy, khi còn sống chủ tịch Hồ Chí Minh luôn dành những tình cảm đặc biệt đối với những đồng chí thương binh. Bác nói: "Thương binh là những người hy sinh gia đình, hy sinh xương máu để bảo vệ tổ quốc. Vì vậy, Tổ quốc và đồng bào phải biết ơn những đồng chí ấy".
Thưa toàn thể hội thi, qua câu chuyện trên, em thiết nghĩ mỗi học sinh trường.... được sống và học tập trong môi trường quân đội chúng ta càng thấm nhuần hơn về đạo lí Uống nước nhớ nguồn. Ngày nay, chúng em thật vinh dự và tự hào khi được sống, học tập trong hòa bình, được ăn ngon, mặc đẹp. Vì vậy, chúng em cần phải biết kính trọng và gìn giữ tận sâu trong đáy lòng, chúng em xin hứa sẽ học tập thật tốt, noi theo đức tính kiên trung của người lính để xây dựng đất nước Việt Nam ngày càng giàu đẹp hơn, như lời bác Hồ đã căn dặn: "các Vua Hùng đã có công dựng nước bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước".