Bài thơ: Em đi rồi

EM ĐI RỒI

Thơ Trịnh Thanh Hằng

Em đi rồi, trời chuyển màu u ám

Ngọn gió nào đang vờn tóc mơn man

Bỗng im hẳn những lời hát chứa chan

Và thinh lặng giữa bạt ngàn hoa lá.


Em đi rồi đi về nơi xa quá

Liễu rủ buồn không thay lá trổ bông

Ở nơi nào em có biết hay không

Hoa bưởi trắng ngẩn ngơ chờ em tới.


Em đi rồi phố khuya đêm vời vợi

Bỗng nhạt nhòa bởi thiếu bóng hình ai

Góc phố này nơi hò hẹn sớm mai

Chợt cô tịch khi thiếu ai chờ đó.


Em đi rồi có nghe trong tiếng gió

Lời ca buồn trong mòn mỏi ngóng trông

Môt linh hồn hoang hoải giữa đêm đông

Đang khắc khoải chờ mong người trở lại.


Em đi rồi để lòng ai tê tái

Chim chóc buồn vắng hẳn tiếng Sơn ca

Bởi vắng em cô quạnh cả nếp nhà

Căn phòng nhỏ phong rêu như tù ngục.


Em yêu ơi hãy nghe lời thúc giục

Tự đáy lòng sâu thẳm trái tim ta

Về đi em cho vui cửa vui nhà

Về đi nhé hai ta xây mộng lại...

Ảnh minh họa (nguồn internet)
Ảnh minh họa (nguồn internet)

Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy