Bài thơ: Một thời đáng nhớ - Nghi Lâm

Một thời đáng nhớ

Thơ: Nghi Lâm

Anh gặp em trong đêm bãi khóa
Giữa Sài Gòn đang lúc giới nghiêm
Từ bên kia bến nước Thủ Thiêm
Tiếng súng nổ làm tim nghẹn tức


Mình trưởng thành chiến tranh chưa dứt
Chốn giảng đường cũng chẳng yên thân
Vừa học hành vừa phải đấu tranh
Chống áp bức cùng bao thứ khác


Bài Xuống Đường ngày ngày vang hát
Gọi sinh viên toàn quốc Lên Đàng
Tình riêng đành phải chịu dở dang
Bởi phía trước bao người nằm xuống


Đây là điều không hề mong muốn
Có hy sinh mất mát thương đau
Ta chung lòng sát cánh bên nhau
Sẽ vui học khi tàn cuộc chiến


Em và anh nào nguôi xao xuyến
Chỉ giận đời lắm cảnh phong ba
Nên hai ta phải chịu lìa xa
Kẻ ra đi nhớ người mong đợi


Ngày Giải Phóng trong niềm phấn khởi
Vắng em rồi anh tiếc lắm thay
Từng bao ngày sát cánh kề vai
Lúc hăng hái xuống đường tranh đấu


Nay tạm xa giảng đường yêu dấu
Khoác lên người trọng trách cao hơn
Khi nào anh quên lúc keo sơn
Mãi tiếc nuối những gì dang dở


Chào em nhé đừng nên trăn trở
Của một thời đáng nhớ không quên!

Ảnh minh họa (nguồn internet)
Ảnh minh họa (nguồn internet)
Ảnh minh họa (nguồn internet)
Ảnh minh họa (nguồn internet)

Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy