Bài thơ: THÁNG 11 ẤM ÁP - Trương Túy Anh
THÁNG 11 ẤM ÁP
Thơ Trương Túy Anh
Tháng 11 Cúc họa mi trắng muốt
Thu dùng giằng luyến tiếc chẳng bước đi
Ngắm cải vàng rực rỡ khắp triền đê
Thu muốn níu thời gian lui chậm lại
Gió bấc về cuốn lá đỏ rơi bay
Xào xạc lá khô cành cây trơ trọi
Em co ro mình, cô đơn chống chọi
Mỏi mắt trông mong anh lẫn sương mờ
Trốn rét, anh đưa em về đất mũi
Tháng 11 sang gió chướng lạnh se
Tóc em mơn man xõa dưới lùm tre
Anh kể em nghe chuyện xưa thủa nhỏ
Trắng dọc bờ sông, bông so đũa nở
Anh chống xuồng đi hái sớm tinh mơ
Theo con nước về cá lóc, cá rô
Thịt béo ngọt nấu canh chua so đũa
Nồi cơm gạo mới bập bùng bếp lửa
Nghe tiếng Cuốc kêu " cuốc cuốc" ngoài hiên
Bóng đôi ta in trên vách nghiêng nghiêng
Thật ấm áp khi Đông về anh nhỉ
Hai đứa chúng mình ngọt ngào thủ thỉ
Tháng 11 này đẹp lắm em ơi
Ngắm Cúc họa mi, So đũa tuyệt vời
Tim cùng đập nhịp,hòa đồng hơi thở
Mùa Đông này sao diệu kỳ quá đỗi
Gió chướng về, nắng nhạt đậu xung quanh
Đẩy xua rét tê tái, lòng cô quạnh
Anh và em trọn vẹn những yêu thương.