Bài văn chứng minh câu tục ngữ "Có công mài sắt, có ngày nên kim" số 4
Nếu như ca dao là dòng nước mát lành tưới mát, nuôi dưỡng tâm hồn con người thì tục ngữ chính là "túi khôn dân gian", là kho tàng tri thức quý báu mà mỗi người dân Việt Nam vẫn luôn trân trọng và học hỏi. Một trong những câu tục ngữ quen thuộc và đầy giá trị đó chính là "Có công mài sắt, có ngày nên kim".Câu tục ngữ xuất phát tự một câu chuyện ngụ ngôn nọ. Khi mà một cậu bé đang đi trên đường, thấy một bà cụ đang lúi húi làm gì đó. Khi được hỏi, bà cụ trả lời rằng đang mài sắt thành kim. Cậu bé ngạc nhiên và không tin.
Ngày qua ngày, có một lần cậu bé lại quay trở lại. Thanh sắt to hôm nào đã biến thành một cây kim nhỏ xíu rồi. Cậu bé rất khâm phục bà cụ và đã hiểu ra một điều: thì ra chỉ cần kiên trì và cố gắng, không bỏ cuộc thì một ngày chúng ta cũng sẽ đạt được thành công và những điều ta mong muốn. Đó chính là sức mạnh của sự kiên trì, nhẫn nại.
Đã có "công mài sắt", ắt có ngày sẽ "nên kim". Công việc "mài sắt" hay làm bất cứ chuyện gì, không phải chỉ là ngày một ngày hai có thể làm xong. Có những chuyện là cả một hành trình lâu dài, cần sự bền bỉ và kiên nhẫn. Biết nhẫn nại, chúng ta sẽ tích góp từng chút, từng chút kinh nghiệm để ngày càng hoàn thiện và phát triển bản thân. Đó là khi sau hơn 2000 thí nghiệm thất bại, Edison vẫn không từ bỏ. Vì điều đó giúp ông biết có hơn 2000 chất không thể làm được dây tóc bóng đèn. Và sự kiên định cuối cùng sẽ nhận được kết quả: bóng đèn dây tóc xuất hiện đã thắp sáng cả văn minh loài người. Chúng ta bước sang một kim nguyên mới, hiện đại hơn.
Sau thất bại mà vẫn không chịu từ bỏ, mỗi người có thêm những kinh nghiệm, bài học, là một lần nhìn lại mình và rèn luyện hơn ý chí và nghị lực. 12 lần bị nhà xuất bản từ chối đã rèn luyện cho J.Rolling sự nghị lực, không từ bỏ lý tưởng để chúng ta có thể có được thế giới phép thuật Harry Poter thần kì đến vậy! Không phải chỉ trong việc lớn, việc nào cũng vậy thôi. Nhờ sự chuẩn bị tỉ mỉ, chu đáo, ý chí quyết tâm của một dân tộc nhỏ quyết tâm giữ sự thiêng liêng của mình, chúng ta đã làm nên những chiến thắng "lừng lẫy năm châu, trấn động địa cầu" như vậy.
Từng ngày rèn luyện, chăm chỉ, như cây đang dần hút dinh dưỡng và trưởng thành, đến một lúc ta sẽ thấy mình khác trước rất nhiều. Điều đó chẳng phải thật tốt hay sao. Có được chiếc kim ấy, đó là sự chứng nhận cho thành quả của sự kiên trì, nỗ lực chúng ta và cũng là thứ vũ khí để đâm thủng những khó khăn và rào cản. Hình ảnh cây kim như một sự ẩn dụ: từ miếng sắt khổng lồ, cồng ghềnh, trên đường đi, ta bỏ bớt những nỗi sợ, những gánh nặng, những lười biến để chắt lọc và trở nên đẹp hơn.
Nếu như không dụng công mài sắt, sẽ chẳng có ngày thành được "kim". Từ một mảnh sắt to, bạn chỉ có thể làm được chuyện của sắt, bị rèn trong lửa, làm đồ gia dụng bình thường. Nhưng mà kim lại được nâng niu và coi trọng. Nếu không biết cố gắng và nỗ lực, chúng ta chỉ mãi là người đi phía sau và bị bỏ lại mà thôi. Nếu có ý định những sợ khó, ngại khổ mà bỏ cuộc giữa chừng, không thể cố gắng vì lý tưởng của mình thì càng đáng buồn hơn. Cuộc sống có mấy lần ta được sống là mình, sống cho mình.
Tại sao không thể cố gắng và thử một lần.Bài học về sự nhẫn nại và kiên trì đến bây giờ vẫn chưa thôi giá trị. Đặc biệt trong cuộc sống hiện đại, giới trẻ ngày càng được bao bọc và chở che quá nhiều dễ sinh ra lười nhác và không chịu cố gắng. Đó là một mối lo của đất nước. Nhưng nếu cứ cố gắng một cách mù quáng, không biết điểm dừng cho việc của mình, đó cũng không phải điều tốt.
Cần biết cân bằng giữa sự cố gắng và sự cố chấp.Như đợi én rồi xuân lại về, như đợi rượu chín rồi hãy uống, đợi nhụy khai rồi hoa sẽ nở. Những nỗ lực không ngừng của bạn, rồi một ngày sẽ được đền đáp. Hãy luôn tin tưởng là thế.