Bài văn phân tích bức tranh thiên nhiên trong bài thơ "Đoàn thuyền đánh cá" số 7
Bài thơ "Đoàn thuyền đánh cá" của Huy Cận là một bản hòa ca về lao động và thiên nhiên tuyệt đẹp, khắc họa cảnh biển cả rộng lớn, hùng vĩ và những con người lao động đầy nhiệt huyết. Bức tranh thiên nhiên trong bài thơ không chỉ là phông nền cho hoạt động đánh cá mà còn là một nhân vật quan trọng, hòa quyện cùng con người để tạo nên một bức tranh tổng thể sống động.
Mở đầu bài thơ, Huy Cận đã đưa người đọc vào khung cảnh thiên nhiên đầy thơ mộng: “Mặt trời xuống biển như hòn lửa, Sóng đã cài then, đêm sập cửa.” Hình ảnh mặt trời được ví như hòn lửa đang từ từ chìm xuống biển, tạo ra một màu sắc rực rỡ, huyền ảo trên nền trời và mặt nước. Biển lúc này như một bức màn khổng lồ, chuẩn bị cho màn đêm buông xuống. Cách miêu tả này vừa gợi cảm, vừa chân thực, vừa có nét lãng mạn, cho thấy sự hòa quyện giữa thiên nhiên và cảm xúc của con người.
Khi màn đêm buông xuống, bức tranh thiên nhiên chuyển sang một khung cảnh khác, với ánh trăng sáng ngời trên biển. “Đoàn thuyền chạy đua cùng mặt trăng, Cái đuôi thuyền phóng ra ánh trăng.” Ánh trăng bạc chiếu xuống mặt biển, tạo nên một không gian mênh mông, huyền bí. Trăng không chỉ soi sáng đường cho đoàn thuyền, mà còn như một người bạn đồng hành, cùng chia sẻ niềm vui và nỗi vất vả của người dân chài. Hình ảnh “đuôi thuyền phóng ra ánh trăng” gợi lên cảm giác thuyền và trăng như đang đuổi bắt nhau, như một trò chơi của thiên nhiên và con người trên biển cả bao la.
Cảnh thiên nhiên ban đêm không chỉ đẹp mà còn đầy sức sống với “Cá nhụ, cá chim cùng cá đé, Cá song lấp lánh đuốc đen hồng”. Những con cá lấp lánh dưới ánh trăng, tạo ra những ánh sáng rực rỡ trên mặt nước. Huy Cận đã khéo léo biến cảnh đánh cá ban đêm thành một bức tranh thiên nhiên đầy màu sắc, nơi ánh sáng của trăng, của nước, của cá hòa quyện với nhau, làm sáng bừng cả một vùng biển.
Cuối bài thơ, khi đoàn thuyền trở về, thiên nhiên lại hiện lên với vẻ đẹp hùng vĩ: “Mặt trời đội biển nhô màu mới, Mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi.” Mặt trời từ từ nhô lên từ biển, mang theo ánh sáng của một ngày mới, ánh sáng của sự sống và hy vọng. Thiên nhiên lúc này không chỉ đẹp, mà còn tràn đầy sức sống, sức mạnh. Hình ảnh “mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi” không chỉ gợi lên cảnh sắc tuyệt đẹp của biển cả, mà còn là biểu tượng cho thành quả lao động, cho niềm vui, hạnh phúc của con người sau một đêm lao động vất vả.
Bức tranh thiên nhiên trong "Đoàn thuyền đánh cá" của Huy Cận là một bức tranh hoàn hảo, với sự kết hợp hài hòa giữa cảnh sắc thiên nhiên và hoạt động của con người. Thiên nhiên trong bài thơ vừa là bạn đồng hành, vừa là nguồn cảm hứng, vừa là đối tượng để con người chinh phục. Qua đó, Huy Cận đã thể hiện được tình yêu thiên nhiên, tình yêu lao động và niềm tự hào về quê hương đất nước.