Top 15 Bài thơ hay của nhà thơ Nam Bùi
Nhà thơ Nam Bùi tên thật là Bùi Văn Nam sinh năm 1978 Tỉnh Ninh Bình. Anh đồng thời là nhà giáo đã công tác nhiều năm trong ngành ... xem thêm...giáo dục. Thơ anh mộc mạc, giản dị, chân thành, đằm thắm, mượt mà, xúc cảm, chan chứa và nhiều cung bậc cảm xúc, về tình yêu quê hương đất nước, tình làng nghĩa xóm,...Toplist.vn xin giới thiệu cùng bạn đọc những bài thơ tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật và hồn thơ Nam Bùi.
-
Bao giờ cho đến ngày xưa
Thơ: Nam Bùi
Ước gì trở lại tuổi thơ
Cùng miền kí ức hôn bờ sông quê
Nhớ xưa mây nõn đi về
Hè xui đổ lửa nắng mê mải tìm
Đội trời còn có tiếng chim
Nhà ve chẳng mệt cứ ghim tiếng lòng
Mưa ăn từng bữa đếm đong
Chợ trời bày bán cánh đồng ai mua!
Tháng năm rơm rạ vương mùa
Cái tôm cái tép con cua gọi mời
Diều em đủng đỉnh chơi vơi
Trôi vào kỉ niệm vợi vời xa xa
Khát khao chộp ánh dương tà
Hoàng hôn ngất lịm còn ta với mình
Hồn nhiên tựa dải tuyết xinh
Chốn tìm đuổi bắt thậm thình tới nay
Tuổi thơ quên khúc tỏ bày
Giật mình thương lắm đắm say nốt khờ
Vội vàng chép lại vần thơ
Đưa trang nhật kí vẫn chờ bấy lâu...
-
Ninh Bình
Thơ: Nam Bùi
Ninh Bình cảnh đẹp thắm hồn thơ
Địch Lộng chớm xuân mải miết chờ
Bái Đính nghìn năm hương mãi tỏa
Vân Sàng vạn thủa khói hoài mơ
Đêm đêm Cốc Múa tràn huyền đượm
Sáng sáng Tràng An thẫm ảo mờ
Dục Thúy "*" cùng em say cõi mộng
Lai Thành tửu quán khách còn ngơ!
"*": Tên các địa danh nổi tiếng của Ninh Bình!
-
Xuân suy tư
Thơ: Nam Bùi
Xuân chiều loang tím nhớ ai
Phía xa quan ngoại nắng ngai ngái nồng
Lục bình chỉ biết ngóng trông
Mộc miên giả tạm sắc hồng có hay
Vườn tình còn biết đắm say
Phù vân ngủ gật phủ dày lúc nao
Chàng mào lảnh lót khát khao
Sẻ non đủng đỉnh bước vào cố viên
Dòng sông năm tháng dịu hiền
Vẫn ru kỉ niệm trinh nguyên mơ màng
Sóng vờn điệp khúc Tào Khang
Cho ta say mộng cho nàng khát mong
Tha hương phận phải ngân dòng
Đục cời muôn lúc gạn trong bao hồi
Nổi chìm viễn xứ mân côi
Đò giang lỡ nhịp kệ trôi bên đời
Thèm về một thủa rong chơi
Vành khuyên, chiền chiện ngọt lời chớm xuân
Trời xanh trang điểm vô ngần
Thiết tha nhắn nhủ theo chân rộn ràng...
-
Thu nồng nàn
Thơ: Nam Bùi
Trời đưa nắng hẹn vào thu
Mây về ngõ vắng tương tư sớm chiều
Heo may viết tặng lời yêu
Sếu giang gửi lạnh cùng nhiều mỏi mong
Thu khờ khạo chẳng đếm đong
Kệ cho năm tháng nợ dòng sông quê
Trời tương tư gửi câu thề
Đất xa muôn dặm chẳng về bến thương
Màn đêm ngong ngóng canh trường
Trăng rơi khúc đợi còn vương vấn gì
Đàn cầm dạo bản mùa li
Nốt khao khát lại thầm thì mộng xưa
Tạo quay đếm chẳ dư thừa
Càn khôn nắm đủ sớm trưa vãn ngày?
Nắm nghìn giây phút đắm say
Nắm bờ bến cũ chẳng may mảy chờ
Thu về vũ trụ ngẩn ngơ
Thu về viễn xứ thẫn thờ con tim
Thu về gửi những lặng im
Thu về kỉ niệm có tìm được đâu!
-
Nhật ký hè xa
Thơ: Nam Bùi
(LHTNV)
Nắng đốt thời gian mọi nẻo đường
Nghìn chùm phượng vĩ mải du dương
Từng trang vở cũ khơi màu tím
Những cánh hoa xinh rực sắc hường
Kỉ niệm ngày xa lòng mãi nhớ
Ân tình tiết vắng dạ còn thương
Hè ơi gợi nhắc thời nông nổi
Lắng đọng trong tim thủa đến trường.
***
Lắng đọng trong tim thủa đến trường
Ai còn níu vẹn cả mùa thương
Dòng sông vẫn chảy trăm chiều trắng
Bến nước đang say vạn nụ hường
Buổi nọ miên man hoà nhịp trống
Hôm nào rạo rực điểm trùng dương
Ta đoàn kết lại cùng năm tháng
Chở cả thời gian khắp dặm đường.
-
Suy tư
Thơ: Nam Bùi
(TNĐ)
Đâu còn nhắc hẹn buổi chờ mong
Hạ thắm màu phai đắng dạ lòng
Sầu lắng đan dâng trào chốn hoải
Tủi cời dệt cuộn trỗi miền đong
Châu rơi vạn dải tìm còn hứng
Lệ vắng nghìn nơi kiếm có chòng
Lầu ái tầm say ghim khúc nhạc
Lâu dài kiểm nhớ dội hoài trông?
***
Trông hoài dội nhắc kiểm dài lâu
Nhạc khúc ghim say tầm ái lầu
Chòng có kiếm nơi nghìn vắng lệ
Hứng còn tìm dải vạn rơi châu
Đong miền trỗi cuộn dệt cời tủi
Hoải chốn trào dâng đan lắng sầu
Lòng dạ đắng phai màu thắm hạ
Mong chờ buổi hẹn nhớ còn đâu?
-
Thu về
Thơ: Nam Bùi
Thu về tới ngõ
Hạ bỏ đường yêu
Con nước quên chiều
Giao thoa mùa vắng
Mưa thì thầm lặng
Vạt nắng chênh chao
Nhưng cũng ngọt ngào
Biết bao kỉ niệm
Heo may ngự chiếm
Lạnh kiểm trong tim
Ai đã đi tìm
Cỏ may thương nhớ
Thu giờ nhắc nhở
Duyên nợ ngày qua
Trinh khiết mặn mà
Hằn trong tiềm thức
Kìa mây rạo rực
Kí ức còn nguyên
Gió gửi câu nguyền
Hàn huyên trăng đợi.
-
Ta đã già
Thơ: Nam Bùi
Ta đã già chẳng đếm nổi thời gian
Đếm đông lạnh chiều loang tàn chới với
Hoa vô sắc gọi miên man vời vợi
Vạt nắng còm vùng nhiệt đới thiết tha...
Ta đã già chẳng ngân nổi bài ca
Còn năm tháng nâng trăng ngà thổn thức
Vườn say đắm tràn biết bao rạo rực
Vẫn nguyên sơ náo nức gọi hương nồng
Ta đã già tủi thẹn trước bão giông
Chẳng níu nổi vạt nắng hồng chan chứa
Bờ vai chắc một thời là điểm dựa
Gánh càn khôn bùng cháy lửa khoảnh trời
Ta đã già chẳng níu nổi mùa vơi
Đàn chim én tức thời đi tránh lạnh
Tạo vần vũ bên đời tràn lấp lánh
Vòng nhịp tim se chạnh đoái phong trần
Ta đã già chẳng níu nổi phù vân
Lượm hoa ái mỗi lần đêm hò hẹn
Rượu vài hũ nay chỉ đong nửa chén
Đã say mềm ta thấy thẹn cho ta...
-
Thêm đông
Thơ: Nam Bùi
Đông về gió trộm nhớ ai
Canh khuya thổn thức miệt mài nao nao
Quỳnh hương chưa ngủ thì thào
Giục tim hai đứa bước vào thềm yêu
Trăng thanh giót mật mĩ miều
Đàn tương thánh thót bản liêu xa vời
Chỉ còn khúc nhạc à ơi
Ru em trọn giấc hương đời miên man
Làn sương chăm chỉ mắc màn
Giật mình tỉnh dậy thấy chan chứa nồng
Ô kìa trời đã lạnh đông
Gom khơi lửa thệ tơ hồng anh say
Trăm năm nhất khoảnh trời này
Tang tình phiêu lãng ngất ngây bến chờ
Gửi người yêu giấu bài thơ
Ghìm bao cảm xúc thương bờ bấy lâu
Thời gian như nước bên cầu
Hoa khơi nụ ái tựa câu hẹn thề
Tháng năm cất điệu Tào Khê
Đông còn đủng đỉnh lối về nhớ ai...
-
Ngẫm thời gian
Thơ: Nam Bùi
Mình giờ tóc cũng điểm sương
Thăng trầm cũng đủ đo lường tháng năm
Đếm muôn nguyệt tỏ đêm rằm
Đếm nghìn đông giá lạnh căm thấu lòng!
Nhớ ngày gạo chợ nước sông
Dư ba đồng lẻ xoay vòng gian nan
Cháo rau tình vẫn nồng nàn
Dưa cà tôm tép quyện đan ấm đời
Biết bao cay đắng đầy vơi
Biết bao bĩ cực xa rời bấy lâu
Chung lưng đấu cật xây lầu
Vượt trăm giang hải bể dâu điệp trùng
Bình an nhịp thở ngân rung
Tạo ơi quay chữ tương phùng thiết tha!
Non xanh vạn nẻo sơn hà
Còn vang điệp khúc lời ca ân tình
Chặt bền hương sắc lung linh
Thời gian ghi nhận chúng mình kề vai
Guồng quay trục niệm miệt mài
Ta tung nàng hứng xây đài trường vinh!...
-
Bâng khuâng
Thơ: Nam Bùi
Ta vẫn biết thời gian tìm lặng lẽ
Ngày qua rồi những tiếc rẻ ưu tư
Kỉ niệm say kí ức mệt lừ đừ
Muôn cảm xúc còn lắc lư nghiêng ngả
Xuân hớn hở chia tay nàng đông giá
Lạnh vô thường ai gả bán ai mua
Phút xuyến xao cứ gượng gạo cười đùa
Muôn khoảng nhớ già nua cùng năm tháng
Vườn hoa ái vẻ cô đơn nguyên trạng
Dìm đợi chờ kìm lênh láng hoài mong
Con nước liêu buồn bã chẳng ngân dòng
Ta vội chộp mớ bòng bong thì phải...
Cầm tình khúc chảy loang khuông mộng ái
Những dạt dào có trở lại buông câu
Kệ tự nhiên tim chẳng chút yêu cầu
Nhốt canh vắng cùng đêm thâu nho nhỏ
Quỳnh thủ thỉ bên hiên gọi chàng gió
Mùa yêu về buông bỏ góc yêu thương
Trái vốn thơm lăn lóc cuối cung đường
Em đừng nhặt vờ du dương thêm nhé...
-
Tình xuyến xao
Thơ: Nam Bùi
Em có nhớ chiều thu
Mây gật gù qua phố
Gió tìm về bến đỗ
Nghe nhịp thở xôn xao
Kìa nắng cũng thì thào
Cho mùa yêu mãi đậm
Thời gian nay đã ngấm
Êm đềm mãi có nhau
Hoa nồng ái thắm màu
Vườn yêu say khắp ngả
Đưa mình về bến hạ
Ôi xao xuyến vẫn tìm
Còn ngân trỗi nhịp tim
Có phút giây kề đó
Những ngất ngây ai ngỏ
Đan xiết chặt vòng tay
Cho tháng ngày an lạc!