Những điều thầy chưa kể
“Thầy kể về vầng trăng, trong ca dao thưở nào. Thầy kể về cơn mưa, trên đồng ruộng bao la ... Cũng có một vầng trăng, nhưng sao thầy không kể. Nhưng đêm ngồi soạn bài, ánh trăng lùa khuya khoắt....”
Những ca từ đằm thắm trong bài hát "Những điều thầy chưa kể" thiết tha của nhạc sĩ Trần Thanh Sơn hầu như năm nào cũng được cất lên trong các tiết mục văn nghệ tôn vinh những con người đưa đò thầm lặng ấy. Người Thầy qua bài hát cũng là người thầy đại diện cho những người miệt mài ngày đêm đưa đò sang sông. Thầy đã dạy và kể cho học trò biết bao điều, lại có những điều mà Thầy không bao giờ kể. Thế nhưng, chính "những điều Thầy chưa kể" lại là những điều mà bất cứ học trò nào cũng nhận ra và càng kính trọng, yêu quý, biết ơn Thầy nhiều hơn.
Thầy kể về vầng trăng trong ca dao thuở nào.
Thầy kể về cơn mưa trên đồng ruộng quê ta.
Vầng răng vàng lục bát, ai mang xẻ làm đôi
Cơn mưa từng câu hò, rộn ràng cánh cò bay.
Cũng có một vầng trăng
Nhưng sao thầy không kể.
Những đêm ngồi soạn bài
Ánh trăng vàng khuya khoắt.
Và vào những cơn mưa
Thầy ơi sao không kể
Mùa mưa thầy lặn lội Sớm
chiều với đàn em.
Bao nhiêu là bụi phấn sao không kể thầy ơi!