Top 8 bài văn kể lại câu chuyện Ba lưỡi rìu lớp 4 hay nhất
Bài viết dưới đây Toplist đã tổng hợp các bài văn kể lại câu chuyện Ba lưỡi rìu lớp 4 hay nhất, các bạn cùng tham khảo để rèn luyện cách viết cho mình nhé!... xem thêm...
-
bài văn kể lại câu chuyện Ba lưỡi rìu lớp 4 - mẫu 1
Ngày xửa ngày xưa, trong một ngôi làng nhỏ, có một anh tiều phu nghèo nhưng thật thà, hiền lành. Anh sống bằng nghề chặt củi trong rừng và chỉ có một chiếc rìu sắt duy nhất để mưu sinh. Hằng ngày, anh thức dậy sớm, băng qua những cánh đồng, bì bõm dưới ánh nắng mai, để đi vào rừng. Anh luôn chăm chỉ và cẩn thận, không bao giờ làm việc gì qua loa, nhưng vẫn không đủ ăn, đủ mặc.
Một buổi sáng, khi chim hót líu lo, ánh nắng chiếu qua kẽ lá, anh tiều phu đem theo chiếc rìu yêu quý vào rừng như thường lệ. Anh chặt từng khúc củi một, mồ hôi ướt đẫm trán, mặt đỏ ửng vì nắng. Trong lúc tập trung, không may chiếc rìu bị gãy cán. Lưỡi rìu văng xuống con sông gần đó, chìm sâu dưới nước, cuốn theo dòng chảy. Anh đứng bất động, lòng buồn rầu, mắt đăm chiêu nhìn dòng nước lấp lánh dưới ánh mặt trời. Chiếc rìu là tất cả tài sản của anh, mất nó đồng nghĩa với việc anh sẽ không còn gì để kiếm sống.
Đúng lúc đó, một ông cụ râu tóc bạc phơ, mặc bộ áo dài đơn giản, bước ra từ bụi cây ven sông. Ông hỏi: “Có chuyện gì vậy, con trai?” Anh tiều phu thuật lại mọi chuyện, giọng run run vì lo lắng. Ông cụ gật đầu, cười hiền, nói: “Ta sẽ giúp con tìm lại chiếc rìu.” Anh tiều phu ngạc nhiên nhưng lòng tràn đầy hy vọng.
Ông cụ lặn xuống sông và vớt lên trước tiên là một chiếc rìu bằng vàng, sáng chói như mặt trời. Ông hỏi: “Chiếc rìu này có phải của con không?” Anh tiều phu lắc đầu: “Không, cụ ơi, đây không phải của con.” Ông cụ cười hiền rồi lặn xuống lần hai, vớt lên một chiếc rìu bằng bạc lấp lánh. Anh vẫn từ chối: “Cái này cũng không phải của con.”
Lần thứ ba, ông cụ vớt lên chiếc rìu sắt cũ kỹ, xỉn màu, nhưng là chiếc rìu duy nhất anh từng sử dụng. Anh tiều phu reo lên: “Đúng rồi! Đây chính là rìu của con!” Ông cụ mỉm cười, trao cả ba chiếc rìu cho anh, nói: “Con là người thật thà, không tham lam của người khác, nên xứng đáng nhận cả ba chiếc rìu làm phần thưởng.”
Anh tiều phu vui mừng, cảm ơn ông cụ, hứa sẽ luôn sống trung thực, chăm chỉ và tốt bụng. Từ đó, anh không chỉ có cuộc sống đầy đủ hơn mà còn được mọi người yêu quý, kính trọng.
-
bài văn kể lại câu chuyện Ba lưỡi rìu lớp 4 - mẫu 2
Ngày xưa, ở một làng nhỏ ven rừng, có một chàng tiều phu sống một mình, thật thà và hiền hậu. Anh không giàu có, chỉ đủ sống nhờ chiếc rìu sắt – tài sản quý giá duy nhất để kiếm củi bán. Mỗi buổi sáng, khi sương còn đọng trên lá, anh băng qua cánh đồng và lạch suối, tiến vào rừng. Anh chăm chỉ, cẩn thận và luôn giữ lối sống ngay thẳng.
Một hôm, khi đang chặt củi trong rừng, giữa lúc tập trung và vung rìu, cán rìu bất ngờ gãy. Lưỡi rìu bay xuống con sông gần đó và chìm vào dòng nước trong xanh. Anh tiều phu đứng lặng, thất vọng, mắt nhìn dòng nước trôi chậm, lòng như thắt lại. Chiếc rìu là tất cả, mất nó, anh sẽ không còn phương tiện kiếm sống nữa.
Trong lúc bối rối, một ông cụ râu tóc bạc phơ xuất hiện từ bụi cây bên bờ sông. Ông hỏi chuyện, nghe anh thuật lại và cười hiền: “Ta sẽ giúp con tìm lại rìu.” Anh tiều phu vừa mừng vừa lo.
Ông lão lặn xuống sông, lần lượt vớt lên ba chiếc rìu: vàng, bạc và sắt. Ông đưa chiếc rìu vàng trước tiên, hỏi: “Chiếc rìu này có phải của con không?” Anh tiều phu thẳng thắn: “Không, cụ ơi, đây không phải của con.” Chiếc rìu bạc tiếp theo cũng được từ chối: “Cái này cũng không phải của con.” Cuối cùng, ông cụ vớt lên chiếc rìu sắt cũ kỹ, đúng chiếc của anh, và anh reo lên vui mừng: “Đúng rồi! Đây là rìu của con!”
Ông cụ trao cả ba chiếc rìu, nói: “Con thật thà, không tham lam, nên xứng đáng nhận tất cả.” Anh tiều phu cảm động, hứa sẽ luôn sống trung thực và chăm chỉ. Từ đó, anh không chỉ có cuộc sống đầy đủ mà còn được mọi người quý trọng.

-
bài văn kể lại câu chuyện Ba lưỡi rìu lớp 4 - mẫu 3
Ngày xưa, trong một ngôi làng nhỏ gần rừng, có một chàng tiều phu nghèo nhưng thật thà và chăm chỉ. Anh sống bằng nghề chặt củi, chỉ có một chiếc rìu sắt duy nhất để kiếm sống. Mỗi buổi sáng, anh thức dậy từ lúc bình minh, hít căng không khí trong lành của rừng, rồi cầm rìu tiến vào khu rừng già. Anh luôn cẩn thận, không bao giờ lơ là trong công việc, dù mệt mỏi cũng kiên trì.
Một ngày, khi anh đang chặt những khúc củi to, bất ngờ cán rìu gãy. Lưỡi rìu rơi xuống con sông gần đó, chìm sâu dưới nước. Anh tiều phu đứng sững, thất vọng và lo lắng, bởi chiếc rìu là tài sản duy nhất để kiếm sống. Ánh nắng chiếu lấp lánh trên mặt sông, dòng nước nhẹ nhàng chảy trôi, nhưng anh chỉ nhìn thấy khoảng trống nơi rìu đã rơi.
Đúng lúc đó, một ông cụ râu tóc bạc phơ xuất hiện từ bụi rậm ven sông. Ông hỏi chuyện và lắng nghe cẩn thận. Anh tiều phu thuật lại mọi chuyện, giọng run run vì lo lắng. Ông cụ gật đầu, cười hiền: “Ta sẽ giúp con tìm lại chiếc rìu.” Anh tiều phu vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
Ông cụ lặn xuống sông, lần lượt vớt lên chiếc rìu vàng sáng chói, hỏi: “Chiếc rìu này là của con phải không?” Anh tiều phu thành thật trả lời: “Không, cụ ơi, đây không phải của con.” Ông cụ lại lặn xuống, vớt chiếc rìu bạc, anh vẫn từ chối: “Cái này cũng không phải của con.” Cuối cùng, ông cụ vớt lên chiếc rìu sắt cũ kỹ, và anh reo lên: “Đúng rồi! Đây chính là rìu của con!”
Ông cụ tặng cả ba chiếc rìu vì lòng trung thực của anh. Anh tiều phu xúc động, hứa sống thật thà và chăm chỉ. Từ đó, anh không chỉ có cuộc sống đầy đủ mà còn được mọi người yêu mến và kính trọng.

-
bài văn kể lại câu chuyện Ba lưỡi rìu lớp 4 - mẫu 4
Thuở ấy có một chàng trai nghèo cha mẹ mất sớm. Một hôm chàng lên rừng đốn củi không may lưỡi rìu văng xuống sông
Chàng buồn lắm! Ngày mai, ngày kia... Lấy cái gì đốn củi nuôi thân đây? Nghĩ vậy mà nước mắt chàng tuôn ra. Bỗng nhiên có một cụ già xuất hiện hỏi:
- Có chuyện gì mà cháu khóc thảm thiết vậy?
Chàng trai kể lại sự tình cho ông cụ nghe. Ông cụ hứa sẽ giúp chàng trai vớt lưỡi rìu lên.
Nói rồi, ông lão lặn xuống sông. Một lúc sau, ông đưa lên một lưỡi rìu bằng vàng sáng chói hỏi:
- Có phải lưỡi rìu của cháu không?
Chàng trai vội nói:
- Không! Không phải của cháu ạ.
Lần thứ hai, ông cụ lặn xuống rồi đưa lên một lưỡi rìu bằng bạc hỏi
- Cái này có phải của cháu không?
Chàng lại đáp:
- Thưa ông, không phải ạ
Lần thứ ba ông cụ lặn xuống. Lần này ông đưa lên một cái lưỡi bằng sắt và hỏi
- Thế cái này có phải không ?
Nhìn kĩ lưỡi rìu, chàng phấn khởi reo lên:
- Đúng rồi ông ạ! Cháu cảm ơn ông ạ!
Ông lão đưa lưỡi rìu cho chàng tai rồi mỉm cười nói:
- Cháu là một chàng trai thật thà ngay thẳng. Nghèo mà không tham. Cháu đáng được thưởng lắm. Ta tặng cháu cả ba lưỡi rìu này.
Nói xong ông lão biến mất. Chàng trai chắp tay vái lạy bốn phương rồi vui vẻ xách rìu về nhà.

-
bài văn kể lại câu chuyện Ba lưỡi rìu lớp 4 - mẫu 5
Bên bờ sông, một anh tiều phu nghèo đang đốn củi thì bỗng vèo... lưỡi rìu bật ra khỏi cán, vàng xuống nước chìm nghỉm. Anh ngồi xuống khóc nức nở.
Anh đang buồn rầu, chán nản thì nghe đằng sau có tiếng lá sột soạt. Một ông già từ trong rừng đi ra.
- Tại sao cháu khóc?
- Thưa ông, lưỡi rìu của cháu bật rơi xuống sông mất rồi. Cháu không có gì để chặt cây nữa.
- Không sao cháu ạ. Ông vớt lên cho cháu nhé!
Nói đoạn, ông nhảy xuống nước, lặn một hơi, trở lên, tay cầm một lưỡi rìu bằng vàng. Ông nói:
- Đây, rìu của cháu đây. Đúng rìu của cháu chứ?
- Không phải ông ạ.
Ông già lại lặn xuống mang lên một lưỡi rìu bằng bạc đưa cho anh tiều phu.
- Của cháu phải không?
- Không, không phải ông ạ.
Ông già lặn lần thứ ba và mang lên một lưỡi rìu bằng sắt.
- Cái này đúng của cháu chứ?
- Vâng, vâng, đúng ạ.
Anh cầm vội lấy rìu cảm ơn ông già và định về nhà. Ông già nắm lấy tay anh và nói:
- Cháu cầm lấy cả hai lưỡi rìu này. Cháu không tham lam, thật đáng quý.

-
bài văn kể lại câu chuyện Ba lưỡi rìu lớp 4 - mẫu 6
Xưa có một anh chàng tiều phu nghèo, cha mẹ anh bệnh nặng nên qua đời sớm, anh phải sống mồ côi cha mẹ từ nhỏ và tài sản của anh chỉ có một chiếc rìu. Hàng ngày anh phải xách rìu vào rừng để đốn củi bán để lấy tiền kiếm sống qua ngày. Cạnh bìa rừng có một con sông nước chảy rất xiết, ai đó lỡ trượt chân rơi xuống sông thì rất khó bơi vào bờ.
Một hôm, như thường ngày chàng tiều phu vác rìu vào rừng để đốn củi, trong lúc đang chặt củi cạnh bờ sông thì chẳng may chiếc rìu của chàng bị gãy cán và lưỡi rìu văng xuống sông. Vì dòng sông nước chảy quá xiết nên mặc dù biết bơi nhưng anh chàng vẫn không thể xuống sông để tìm lưỡi rìu. Thất vọng anh chàng tiều phu ngồi khóc than thở.
Bỗng từ đâu đó có một ông cụ tóc trắng bạc phơ, râu dài, đôi mắt rất hiền từ xuất hiện trước mặt chàng, ông cụ nhìn chàng tiêu phu và hỏi:
- Này con, con đang có chuyện gì mà ta thấy con khóc và buồn bã như vậy?
Anh chàng tiều phu trả lời ông cụ:
- Thưa cụ, bố mẹ cháu mất sớm, cháu phải sống mồ côi từ nhỏ, gia cảnh nhà cháu rất nghèo, tài sản duy nhất của cháu là chiếc rìu sắt mà bố mẹ cháu trước lúc qua đời để lại. Có chiếc rìu đó cháu còn vào rừng đốn củi kiếm sống qua ngày, giờ đây nó đã bị rơi xuống sông, cháu không biết lấy gì để kiếm sống qua ngày nữa. Vì vậy cháu buồn lắm cụ ạ!
Ông cụ đáp lời chàng tiều phu:
- Ta tưởng chuyện gì lớn, cháu đừng khóc nữa, để ta lặn xuống sông lấy hộ cháu chiếc rìu lên.
Dứt lời, ông cụ lao mình xuống dòng sông đang chảy rất xiết. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm một chiếc rìu bằng vàng sáng loáng và hỏi anh chàng tiều phu nghèo:
- Đây có phải lưỡi rìu mà con đã làm rơi xuống không ?
Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng vàng thấy không phải của mình nên anh lắc đầu và bảo ông cụ:
- Không phải lưỡi rìu của cháu cụ ạ, lưỡi rìu của cháu bằng sắt cơ.
Lần thứ hai, ông cụ lại lao mình xuống dòng sông chảy xiết để tìm chiếc rìu cho chàng tiều phu. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm chiếc rìu bằng bạc và hỏi chàng tiều phu:
- Đây có phải là lưỡi rìu mà con đã sơ ý làm rơi xuống sông không?
Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng bạc sáng chói, anh lại lắc đầu và bảo:
- Không phải là lưỡi rìu của con cụ ạ
Lần thứ ba, ông cụ lại lao mình xuống sông và lần này khi lên ông cụ cầm trên tay là chiếc rìu bằng sắt của anh chàng tiều phu đánh rơi. Ông cụ lại hỏi:
- Vậy đây có phải là lưỡi rìu của con không!
Thấy đúng là lưỡi rìu của mình rồi, anh chàng tiều phu reo lên sung sướng:
- Vâng cụ, đây đúng là lưỡi rìu của con, con cảm ơn cụ đã tìm hộ con lưỡi rìu để con có cái đốn củi kiếm sống qua ngày.
Ông cụ đưa cho anh chàng tiều phu lưỡi rìu bằng sắt của anh và khen:
- Con quả là người thật thà và trung thực, không hề ham tiền bạc và lợi lộc. Nay ta tặng thêm cho con hai lưỡi rìu bằng vàng và bạc này. Đây là quà ta tặng con, con cứ vui vẻ nhận.
Anh chàng tiều phu vui vẻ đỡ lấy hai lưỡi rìu mà ông cụ tặng và cảm tạ. Ông cụ hóa phép và biến mất. Lúc đó anh chàng tiều phu mới biết rằng mình vừa được bụt giúp đỡ.

-
bài văn kể lại câu chuyện Ba lưỡi rìu lớp 4 - mẫu 7
Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nhỏ cạnh rừng, có một chàng tiều phu nghèo, thật thà và hiền lành. Anh sống nhờ nghề chặt củi, mỗi ngày phải dậy từ rất sớm, qua những cánh đồng ướt sương để vào rừng. Anh chỉ có một chiếc rìu sắt duy nhất, là tài sản quý giá giúp anh kiếm sống. Dù cuộc sống khó khăn, anh vẫn chăm chỉ, không bao giờ than vãn, luôn giữ tấm lòng ngay thẳng.
Một buổi sáng mùa xuân, ánh nắng xuyên qua tán lá, chim hót líu lo, anh tiều phu mang theo rìu đi vào rừng. Trong khi chặt một khúc củi lớn, bất ngờ cán rìu gãy. Lưỡi rìu văng xuống con sông gần đó, chìm vào dòng nước trong xanh. Anh đứng sững, thất vọng, nhìn dòng nước lặng lẽ trôi. Chiếc rìu sắt là tất cả, mất nó, anh không còn cách nào kiếm sống.
Đúng lúc đó, một ông cụ tóc bạc, mặc áo dài nâu giản dị, bước ra từ bụi cây bên bờ sông. Ông hỏi chuyện và lắng nghe anh thuật lại. Anh tiều phu vừa lo lắng vừa hy vọng. Ông cụ gật đầu, cười hiền, nói: “Ta sẽ giúp con tìm lại rìu.”
Ông cụ lặn xuống sông, lần lượt vớt lên một chiếc rìu vàng chói lóa. Ông hỏi: “Chiếc rìu này là của con phải không?” Anh tiều phu trung thực trả lời: “Không, cụ ơi, đây không phải của con.” Ông cụ cười rồi lặn xuống lần thứ hai, vớt chiếc rìu bạc. Anh vẫn từ chối: “Cái này cũng không phải của con.”
Lần thứ ba, ông cụ vớt lên chiếc rìu sắt cũ kỹ, xỉn màu, đúng chiếc mà anh dùng hằng ngày. Anh reo lên vui mừng: “Đúng rồi! Đây chính là rìu của con!” Ông cụ mỉm cười, trao cả ba chiếc rìu và nói: “Con thật thà, không tham lam, nên xứng đáng nhận tất cả.”
Anh tiều phu xúc động, hứa sẽ luôn sống trung thực và chăm chỉ. Từ đó, cuộc sống anh tốt hơn, anh vừa kiếm được đủ ăn, vừa được mọi người yêu quý vì tấm lòng thật thà.

-
bài văn kể lại câu chuyện Ba lưỡi rìu lớp 4 - mẫu 8
Ngày xưa, ở một ngôi làng nhỏ cạnh rừng già, có một anh tiều phu nghèo, chăm chỉ và hiền lành. Anh sống bằng nghề chặt củi, chỉ có chiếc rìu sắt duy nhất để kiếm sống. Mỗi sáng, anh thức dậy từ khi bình minh vừa ló dạng, đi qua những con đường phủ đầy sương, tiến vào rừng. Anh rất cẩn thận trong công việc, luôn giữ tấm lòng ngay thẳng và không bao giờ lừa dối.
Một hôm, khi chặt một khúc củi to, bất ngờ cán rìu gãy. Lưỡi rìu bay xuống con sông gần đó, chìm mất. Anh tiều phu đứng nhìn dòng nước, lòng buồn rầu, ánh nắng lấp lánh chiếu trên mặt sông càng làm anh cảm thấy hụt hẫng. Chiếc rìu sắt là tất cả, mất nó, anh sẽ không còn cách kiếm sống.
Bất ngờ, một ông cụ râu tóc bạc hiện ra bên bờ sông. Ông hỏi chuyện, nghe anh thuật lại và mỉm cười: “Ta sẽ giúp con.” Anh tiều phu vừa ngạc nhiên vừa hy vọng.
Ông cụ lặn xuống sông, vớt lên một chiếc rìu vàng sáng chói. Ông hỏi: “Chiếc rìu này là của con phải không?” Anh tiều phu trả lời: “Không, cụ ơi, đây không phải của con.” Lần thứ hai, ông vớt chiếc rìu bạc, anh vẫn từ chối: “Cái này cũng không phải của con.” Lần thứ ba, ông vớt chiếc rìu sắt cũ kỹ, anh reo lên vui mừng: “Đúng rồi! Đây là rìu của con!”
Ông cụ trao cả ba chiếc rìu cho anh, nói: “Con thật thà, không tham lam, nên xứng đáng nhận cả ba.” Anh tiều phu xúc động, hứa sống trung thực, chăm chỉ. Từ đó, anh vừa đủ sống, vừa được mọi người quý trọng.



















