Bài tham khảo số 4
Dưới cái ánh sáng lệch lạc của bóng trăng, người phụ nữ Tây phương trong bài thơ “Dương Phụ Hành” của Cao Bá Quát hiện lên với áo trắng phau, tựa vai chồng, tạo nên một hình ảnh tráng lệ và huyền bí. Trong bóng tối, họ duyên dáng như những thiên thần. Nhưng không phải lúc nào họ cũng như vậy.
Nhà thơ tiếp tục miêu tả cuộc sống của họ, khác biệt hoàn toàn so với người phụ nữ Việt Nam. Họ sử dụng hững hờ cốc sữa một cách không chú tâm, cầm tay thản nhiên. Trong khi đó, gió biển thổi mạnh và đêm sương buốt lạnh. Sự lạnh leo và lặng lẽ trong đêm tạo ra một bầu không khí tương phản với hình ảnh họ đang trải qua.
Cuối bài thơ, Cao Bá Quát còn nhấn mạnh sự khác biệt về tư duy và cách tiếp cận cuộc sống. Người phụ nữ Tây phương có thói xấu như ngó thuyền Nam thấy đèn le lói và nói với nhau, tạo ra một cảm giác thất vọng và căm ghét trong tâm hồn của nhà thơ.
Những dòng thơ này không chỉ thể hiện sự nhạy bén của Cao Bá Quát trong việc quan sát và tả mà còn phản ánh một tầm nhìn văn hóa sâu sắc. Ông không chỉ miêu tả cuộc sống mà còn gợi ra suy tư về sự đa dạng và sự khác biệt trong cách tiếp cận cuộc sống và nghệ thuật của người Đông và Tây phương.
Bài thơ “Dương Phụ Hành” của Cao Bá Quát là một tác phẩm xuất sắc, thể hiện sự sắc sảo và tinh tế của nhà thơ trong việc diễn đạt tình cảm và tầm nhìn sâu sắc về cuộc sống và văn hóa. Đồng thời, bài thơ cũng là một bức tranh sống động về sự đa dạng và sự khác biệt trong cuộc sống của người Đông và Tây phương.