Bài tham khảo số 8
Truyện ngắn "Bầy chim chìa vôi" là một trong những tập truyện ngắn nổi bật của nhà văn Nguyễn Quang Thiều. Hai nhân vật Mon, Mên trong văn bản được tác giả làm nổi bật với tình yêu thương vạn vật và tấm lòng trân trọng sự sống.
“Bầy chim chìa vôi” xoay quanh câu chuyện của hai nhân vật là Mon và Mên. Khoảng hai giờ sáng, Mon tỉnh giấc, rồi quay sang gọi Mên. Cậu cảm thấy lo lắng cho bầy chim chìa vôi làm tổ ở ngoài bãi sông. Mưa lớn khiến tổ chim chìa vôi ở dải cát giữa sông dần bị nhấn chìm. Sau một lúc trò chuyện, cả hai quyết định sẽ ra đưa bầy chim vào bờ. Từ chiều qua, nước đã dâng lên nhanh hơn. Nước dâng lên đến đâu, chim bố và chim mẹ lại dẫn bầy con tránh nước đến đó. Cứ thế, chúng tiến đến phần cao nhất của dải cát. Đến sáng, bầy chim đã bứt khỏi dòng nước, bay lên cao. Tấm thân của nó vụt ra khỏi mặt nước, bay cao hơn hẳn lần cất cánh đầu tiên. Chứng kiến cảnh đó, Mon và Mên đều cảm thấy hạnh phúc, sung sướng.
Trong đêm mưa, Mon không ngủ mà trằn trọc lắng lo cho sự an nguy của bầy chim chìa vôi. Cậu liên tục hỏi anh Mên "Anh bảo có mưa to không?", "Nhưng anh bảo nước sông lên có to không?", "Thế cái bãi cát giữa sông đã ngập chưa?", "Thế anh bảo chúng nó có bơi được không?". Mặc kệ, thái độ cáu gắt của Mên, Mon vẫn kiên nhẫn hỏi anh về tình hình bên ngoài. Cứ chốc chốc, Mên lại thì thào gọi, rồi hỏi "Anh đã nhìn thấy chim chìa vôi nó bay từ bãi cát vào bờ bao giờ chưa?", "Thế làm thế nào bây giờ?". Thậm chí, Mon không màng tới thời tiết ngoài kia, thương xót bầy chim đến nỗi rủ Mên đi mang bầy chim vào bờ. Thông qua những câu hỏi và lời nói của Mon, ta có thể thấy được tình yêu thương động vật sâu sắc mà Mon dành cho bầy chim chìa vôi.
Không chỉ dừng lại ở suy nghĩ cứu bầy chim đem vào bờ, Mon quyết định theo Mên ra bờ sông xem con nước đã ngập hết bãi cát hay chưa. Trời nhá nhem tối, hai anh em vẫn căng mắt nhìn ra giữa sông. Sự vui mừng thể hiện rõ khi Mon chợt kêu lên: "Anh ơi, kia kìa, bãi cát.". Chứng kiến cảnh những chú chim bứt ra khỏi dòng nước bay lên, Mon choáng ngợp tới nỗi không nói được lời nào. Có lẽ, trong khoảnh khắc "như huyền thoại ấy", cậu vừa bất ngờ trước vẻ đẹp của thiên nhiên, vừa hạnh phúc khi thấy bầy chim vẫn còn sống. Sau tất cả những gì vừa diễn ra, Mon thấy tim mình đập những nhịp hối hả. Mon khóc lúc nào mà không hề hay biết bởi "Cuối cùng bầy chim non đã thực hiện xong chuyến bay quan trọng, đầu tiên và kì vĩ nhất trong đời chúng.". Đó là những giọt nước mắt của sự sung sướng, bật ra từ một tâm hồn mong manh, nhạy cảm và tràn đầy niềm yêu thương.
Bằng ngôn từ trong sáng, hình ảnh gần gũi và cách xây dựng nhân vật thông qua lời nói, hành động, tác giả đã khắc họa thành công nhân vật Mon với tình yêu động vật và tấm lòng trân trọng sự sống sâu sắc.