Bài văn phát biểu cảm nghĩ bài "Sông nước Cà Mau" số 4
“Sông nước Cà Mau” được trích từ chương XVIII trong tác phẩm “Đất rừng phương Nam” của nhà văn Đoàn Giỏi. Thông qua câu chuyện về cuộc lưu lạc của một cậu bé thiếu niên thành phố vào vùng rừng U Minh, tác giả đã khắc họa một bức tranh đặc sắc về thiên nhiên hoang dã cũng như cuộc sống của con người nơi tận cùng cực Nam của Tổ quốc trong thời kì kháng chiến chống Pháp, để lại trong lòng người đọc những ấn tượng khó phai.
Mở đầu đoạn trích là cảm giác của An – nhân vật chính trước vùng đất Cà Mau xa lạ, sau đó là sự miêu tả cụ thể các kênh rạch, con sông năm Căn rộng lớn và cảnh họp chợ Năm Căn đông vui, độc đáo. Cậu bé An ngồi trên con thuyền xuôi theo các kênh rạch chằng chịt đổ ra sông Năm Căn và điểm cuối là chợ Năm Căn. Suốt cuộc hành trình ấy, thiên nhiên rộng lớn cứ thế hiện ra một cách đầy đủ và chân thực.
Cả một không gian rộng lớn được bao phủ bởi một màu xanh bất tận: xanh trời, xanh nước, xanh cây. Trên là màu xanh của trời, dưới là màu xanh của nước và xung quanh là sắc xanh của cây lá. Trong cảnh sắc tràn ngập màu xanh ấy là âm thanh và hơi thở mặn mòi của vùng đất tận cùng Tổ quốc – sông nước Cà Mau. Những hình ảnh hiện lên lúc nhanh, lúc chậm, hệt như một cuốn phim.
Điều ấn tượng đầu tiên đó là cách đặt tên cho những con kênh, dòng sông của người dân vùng này. Không bằng những cái tên mĩ lệ mà người ta gọi con sông, con kênh theo đặc điểm riêng của chúng. Gọi rạch Mái Giầm vì hai bên bờ rạch mọc toàn những cây mái giầm cọng tròn xốp nhẹ, trên xòe ra độc một cái lá xanh; gọi kênh Bọ Mắt vì tập trung cơ man bọ mắt, đen như hạt vừng…Cách đặt tên ấy cho thấy sự một thiên nhiên hoang dã, con người thì sống hòa hợp, gần gũi với thiên nhiên.
Sau khi phác họa những nét khái quát về khung cảnh xung quanh, nhà văn đi vào miêu tả cụ thể các địa danh cụ thể của vùng sông nước Cà Mau, mà ở đây chính là dòng sông Năm Căn mênh mông, rộng lớn. Đó là sự hùng vĩ của thiên nhiên khiến cho con người có cảm giác choáng ngợp về tầm mắt. Dòng Năm căn mênh mông, “nước ầm ầm đổ ra biển ngày đêm như thác”, “con sông rộng hơn một ngàn thước”, cá bơi hàng đàn đen trũi nhô lên hụp xuống như người bơi ếch giữa những đầu sóng trắng. Thế mới thấy được thiên nhiên nơi đây còn hoang sơ và trong lành tới mức nào. Bao quanh dòng sông là rừng đước bạt ngàn. Từng hàng, từng hàng nối tiếp nhau như bảo bọc, như chở che. Bằng con mắt quan sát tinh tế, sử dụng cả thị giác và thính giác để ngắm nhìn và lắng nghe sự sống trong cánh rừng đước trải dài. Bức tranh thiên nhiên thật đẹp và thơ mộng.
Không chỉ miêu tả về cảnh sắc thiên nhiên mà tác giả còn diễn tả về nhịp sống của con người. Đó chính là sự miêu tả về chợ Năm Căn cùng với cảnh sinh hoạt của con người. Chợ năm Căn nằm sát bên bờ sông, ồn ào, đông vui và tấp nập, là nơi các thuyền chở đầy những loại hoa quả, hàng hóa để trao đổi, buôn bán. Vẫn là những quang cảnh quên thuộc của một khu chợ nổi với những túp lều lá thô sơ nằm bên cạnh những ngôi nhà gạch hai tầng, những cột đáy, thuyền chai, thuyền lưới dập dềnh trên sóng nước mênh mông. Ngoài hàng hóa, chợ nổi Năm Căn còn là sự đa dạng về trang phục, màu sắc, tiếng nói của kẻ bán, người mua thuộc nhiều dân tộc. Một khu chợ độc đáo, khác biệt so với tất cả các xóm trợ vùng sông nước Cà Mau.
Với ngòi bút miêu tả sắc nét, vừa cụ thể, chân thực, vừa có tính khái quát tác giả đã khắc họa nên một bức tranh về thiên nhiên hùng vĩ và cuộc sống con người đầy vui tươi nơi đất mũi Cà Mau. Phải là người yêu và gắn bó với Cà Mau lắm tác giả mới có thể làm nên bức tranh tuyệt vời đến vậy!