Bài văn so sánh khát vọng tình yêu trong "Sóng" và "Vội vàng" số 6

Xuân Quỳnh và Xuân Diệu đều là hai nhà thơ trữ tình lớn của thơ ca Việt Nam. Một người là nữ văn sĩ với những hồn thơ bay bổng, đậm màu sắc trữ tình, một người lại là hồn thơ mới mẻ, phóng khoáng và đầy mạnh mẽ. Trong hai tác phẩm Sóng và Vội vàng, hai nhà thơ đã thể hiện phong cách thơ cùng tư tưởng quan điểm của mình về tình yêu đối với tuổi trẻ, với con người một cách rất riêng biệt.


Đối với nữ sĩ Xuân Quỳnh, nhà thơ sử dụng hình ảnh sóng và em song song để diễn tả các cung bậc trạng thái của tình yêu đồng thời bày tỏ khát vọng mãnh liệt được tìm tới với tình yêu của mình. Có lúc sóng và em đi song song, xong cũng có lúc, cả hai như hòa lại làm một, con sóng dù trải qua muôn vàn biến động thì cuối cùng cũng vỗ về một bến bờ, còn người con gái thì dù trăm phương ngàn hướng cũng chỉ hướng về tình yêu của mình. Nhân vật em ở đây có một tình yêu mãnh liệt cháy bỏng, và em không ngại thể hiện, bộc lộ điều đó. Em dám mạnh dạn bày tỏ những cảm xúc, suy nghĩ ấy của bản thân. Em ước mong rằng mình được hòa tan với biển lớn tình yêu để tình yêu trở thành bất diệt, còn mãi với thời gian. Khát vọng ấy cho thấy nhà thơ có một tình cảm và ước mong mãnh liệt thế nào. Đó là khát vọng hòa tan, khát vọng cống hiến, hết mình trong tình yêu


Còn đối với nhà thơ Xuân Diệu, ông dành hết lời, hết ngôn từ để ca ngợi tuổi trẻ, ca ngợi tuổi xuân của đất trời. Với ông, mùa xuân là mùa đẹp nhất của nhân gian, cũng giống như tuổi thanh xuân là thời điểm đẹp nhất của đời người. Chỉ khác rằng mùa xuân thì còn lặp lại chứ tuổi trẻ thì không. Chính vì vậy, nhà thơ mong muốn được sống trọn vẹn với tuổi trẻ của mình. Chính điều đó đã thôi thúc ông phải sống vội vàng, sống hối hả cho kịp với tuổi trẻ có hạn của con người. Các hành động tắt nắng cho màu đừng nhạt, buộc gió cho hương đừng bay cũng là để lưu giữ lại những vẻ đẹp, hương hoa tinh túy nhất của đất trời, để những điều đó không nhanh chóng tàn phai. Đây là tư tưởng sống tận dụng từng phút giây của tuổi trẻ, của đời người để làm những điều ý nghĩa nhất. Con người hãy biết lưu giữ những gì là tốt đẹp nhất, biết trân trọng và tận hưởng nó để không lãng phí với cuộc đời.


Hai nhà thơ có quan điểm rất riêng, cách nhìn nhận rất riêng nhưng tựu chung lại thì họ đều có một điểm chung đó là sống cống hiến, sống hết mình với tình yêu của mình. Họ cùng gửi gắm tất cả đối với tình yêu ấy, người thì mong muốn được thể hiện tình cảm với người con trai mình thương, người lại mong muốn được sống trọn từng phút giây của tuổi thanh xuân. Tuy vậy, cách thể hiện của Xuân Quỳnh lại có xu hướng hòa tan, hòa nhập để tình cảm của mình trở thành bất diệt với thiên nhiên đất trời. Ngược lại Xuân Diệu lại muốn thâu tóm, gom góp những vẻ đẹp, những tình yêu ấy để có thể lưu giữ nó, tận hưởng nó một cách trọn vẹn, chân thực và lâu dài.


Dù là cách thể hiện thế nào thì thông qua hai bài thơ này, người đọc cũng được mở mang tầm mắt, thấy được những tình cảm dạt dào của hai thi sĩ đồng thời cảm nhận được những triết lí, quan điểm nhân sinh từ câu chuyện của họ. Đó là cách sống, là quan niệm sống, là cách thể hiện tình cảm của mình với đối phương, với cuộc đời, để cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn.

Ảnh minh họa (Nguồn internet)
Ảnh minh họa (Nguồn internet)
Ảnh minh họa (Nguồn internet)
Ảnh minh họa (Nguồn internet)

Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy