Loay hoay giữa lòng Sài Gòn

Sài Gòn hôm nay vẫn như mọi ngày, riêng chỉ có lòng cậu giăng đầy bão tố. Vẫn những tin nhắn hằng ngày cùng tôi chia sẻ những buồn vui thường nhật, vậy mà dòng tin hôm nay lại hiện rõ từng con chữ “Tim tớ lần nữa lại đau”.


Sài Gòn với người ta thế nào chẳng rõ, thế mà đối với cậu Sài Gòn tệ thật, Sài Gòn tệ vì đã làm cậu phải đau. Thay vì reply tin nhắn của cậu, tôi chọn cách im lặng. Im lặng để cậu được buồn với nỗi buồn của mình, được đau trong hàng vạn nỗi đau đang ùa về trong chốc lát. Và nếu cần, cậu sẽ giải tỏa tất cả điều ấy cùng tôi. Rồi cậu gửi cho tôi tấm hình bàn tay này nắm chặt bàn tay kia trên chiếc xe máy đời cũ. Cậu bảo cậu yêu nhiều ở cái nắm tay, vì hơn tất cả cái nắm tay sẽ cho cậu biết cảm giác ấm áp và muốn bảo vệ người cậu yêu nó hạnh phúc đến nhường nào.


Cậu là một chàng trai khá tình cảm. Tôi cảm nhận được vậy. Thế nên cậu dành hết tất thảy tình cảm của mình vào cô ấy chẳng những ở cái nắm tay mà còn hơn thế nữa.


Cậu yêu những lần cùng cô ấy dạo quanh Sài Gòn trên con đường đêm rực rỡ ánh đèn. Cậu thích những lúc được mang cơm trưa đến nơi cô ấy làm, rồi chiều cậu lại qua chỗ làm đón cô ấy tan ca. Cậu muốn được ngồi cạnh chải tóc rối cho cô ấy, cậu muốn cô ấy được vui và muốn bảo vệ cô ấy cả một đời.


Yêu cô ấy, cậu hạnh phúc là thật. Thế nhưng những tổn thương mà cậu chịu đựng cho tới tận bây giờ cũng thật sâu. Tôi chưa bao giờ nghe một câu cậu oán giận người con gái ấy. Tôi vì thế cũng không có quyền để nói tình cảm của cậu là sai. Vì… tôi không phải cậu cũng chẳng phải là cô ấy. Chỉ có điều, khi dòng tin cậu hỏi: “Nếu cậu thấy người mình yêu hôn cô gái khác, cậu sẽ thế nào?” đã khiến tôi xót xa. Tôi xót xa cho cậu biết bao nhiêu thì tôi xót xa khi phải hình dung ra lúc tôi nhìn thấy cảnh tượng đau lòng ấy bấy nhiêu. Có lẽ cậu của lúc đấy đã ngỡ như chết đi mất rồi.


Cậu đã từng khẳng định mãi về sau này có lẽ sẽ không yêu được ai hết lòng như khoảng thời gian yêu cô ấy. Tôi tin lời cậu nói là thật, vì ai trong đời rồi cũng sẽ chọn cho mình một bến đỗ khác, một nơi mà ta có thể tìm về lúc mệt nhoài giữa cuộc sống xung quanh. Thế nhưng cuối cùng thì ở một góc tối nào đó trong ngăn tủ trái tim, ta cũng sẽ dành lại một chỗ cho một người nào đó, người mà mãi đến sau này ta chẳng thể nào muốn quên đi.


“Sài Gòn có vẫn bé như anh nghĩ không em. Như trong một bài ca thành phố bé tìm hoài chẳng ra. Bé hay rộng hay lớn cuối cùng cũng chỉ một thành phố. Và ta loay hoay giữa những cô đơn riêng mình. Nào lên xe cùng anh, anh sẽ đưa em về. Chắc đây là lần cuối mình sẽ gặp lại nhau…”


Sài Gòn, cuối cùng cũng chỉ là một thành phố nhỏ bé trong lòng người, vậy mà lạc nhau một chút dù có cố tìm cũng chẳng thể nào tìm được lại nhau.


Sài Gòn trong tôi lúc bình minh sao nhộn nhịp, vui tươi đến thế, vậy mà đêm đến Sài Gòn lại khiến cậu cứ phải co cụm chống chọi với từng vết hằn sâu nơi tim. Còn tôi, thì lại trơ trọi với những cô đơn riêng mình mình.


Sài Gòn tệ lắm! Sài Gòn cứ mãi vô tình giúp người ta tạo nên những kỉ niệm yêu thương thật đẹp để rồi mãi đến khi muốn quên đi thì lại khó khăn quá thể.


Nguồn: Chang

Loay hoay giữa lòng Sài Gòn
Loay hoay giữa lòng Sài Gòn
Loay hoay giữa lòng Sài Gòn
Loay hoay giữa lòng Sài Gòn

Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy