Một phút thoáng qua
Đây là một bài thơ hay của nhà thơ Quang Dũng. Nó được sáng tác trong một hoàn cảnh và không gian đặc biệt. Đó là không gian của một bến sông ở Thanh Hóa khi ông đến thăm người bạn của mình. Ông được người bạn ấy kể cho về một cô giáo đẹp dạy học trên xã và thế là nhà thơ lâm vào lưới tình của cô mặc dù chưa gặp cô lần nào. Và chính cái tâm hồn lãng mạn trong Quang Dũng đã làm nên bài thơ này. Bài thơ bộc lộ nên cái nỗi niềm tương tư của nhà thơ đối với cô gái ấy, cái niềm tương tư ấy khiến cho bài thơ thật da diết và đan chút buồn, hãy đọc và cảm nhận cái đẹp của từng vần thơ nhé!
Lời bài thơ:
Chưa gặp sao đành thương nhớ nhau?
Đôi phen số mệnh cũng cơ cầu
Người đi mang nửa hồn đơn lẻ
Tôi về hoài vọng một đôi câu
Khói thuốc chiều sông hỡi dáng người!
Phương nào đôi mắt ngó xa xôi
Nào ai biết được niềm u ẩn
Từng lắng nhiều trong những mảnh đời
Tôi viết chiều nay chiều tưởng vọng
Làm thơ mình lại tặng riêng mình
Sông trôi luống gợi dòng vô hạn
Biền biệt ngày xanh xa ngày xanh
Thời đại bao lần khô nước mắt
Hoa đèn riêng gửi chút tâm tư
Ngắn dài đã học người thiên cổ
Vạn đại sầu lên chẳng bến bờ
Chiều ấy em về thương nhớ ai?
Tôi chắc đường đi đã rất dài
Tim tím chiều hôm lên bóng núi
Dọc đường mờ những cánh hoa phai
Một chút linh hồn nhỏ
Đi về chân núi xanh
Màu tím chiều chầm chậm
Hoàng hôn nghe một mình
Giáo đường chuông rời rạc
Tan vỡ nhiều âm thanh
Một chút linh hồn nhỏ
Đi về chân núi xanh.