Mùa xuân đau
Mùa xuân này
Lịch sử khắc ghi
Nỗi đau trần thế
Cả nhân loại oằn mình chống đỡ
Thảm họa cô vi
Biết bao người đau đớn ra đi
Không thể nói lời vĩnh biệt
Không có người thân tiễn biệt
Nỗi đau đè nặng nỗi đau
Biết bao người thức trắng đêm thâu
Gồng mình vì đồng loại
Phờ phạc, thẫn thờ, nhẫn nại
Có thể ra đi
Vẫn có người chẳng chịu hiểu Cô vi
Vẫn tụ tập nơi đông người nguy hiểm
Kì thị khẩu trang, xem thường phòng dịch
Covid được đà, dịch bệnh lan nhanh
Lại có người qua vùng dịch tung hoành
Che dấu hành trình, cách li la lối
Là mầm họa nan y u tối
Làm hại dân lành
Thật là đau!
Giá Vũ Hán coi mạng sống hàng đầu
Biết thương loài vật
Thì nhân loại không rơi vào thảm kịch
Bi thương!
Vũ Hán ơi!
Thảm họa khôn lường
Mong thời gian màu nhiệm phi thường
Dập được dịch, có vắc xin phòng dịch
Nỗi đau này không của riêng ai
Nhân loại ơi!
Đừng khóc
Hãy mạnh mẽ, nhanh tay chống giặc
Bài học đắt giá này
Hãy khắc cốt ghi xương
Để muôn đời sau không còn phải đau thương
Vì dịch.
Covid 17/3/2020