Nghe điệu hò nhớ quê hương
Nhớ những ngày trên đất lửa Quảng Bình
Nghe điệu hò khoan ấm tình non nước
Giọng hò đi theo suốt tháng ngày qua
Ôi giọng hò thiết tha và sâu lắng
Đi trên bãi cồn cát nắng chang chang
Nghe hò khoan lòng càng thêm thương nhớ
Lửa căm thù nặng nợ mối thù chung
Quê hương ơi xin một lần được khóc
Ngoảnh mặt về Nam lòng đau quặn thắt
Nghe giọng hò khoé mắt lệ trào mi
Bên nớ bên ni chi mà da diết
Thương mẹ già khúc chiết giọng hò khoan
Đất Quảng Bình ôm ấp đứa con ngoan
Nghe giọng hò khoan thương về quê mẹ
Điệu mái nhì lặng lẽ nén đau thương
Bởi nơi ấy chiến trường còn ác liệt
Nghe hò khoan mà nhớ chi da diết
Đến giọng hò điệu lý của quê hương
Biết khi mô nối lại được đôi đường
Để hò khoan hòa ngựa ô một nhịp.
Văn Phong