Top 10 Bài thơ hay nhất viết về quê hương

Hà Ngô 7629 0 Báo lỗi

Tình yêu quê hương là thứ tình cảm thiêng liêng nhất không thể phai mờ theo thời gian. Đó là nơi ta sinh ra và lớn lên, gắn bó với gia đình, bạn bè cùng biết ... xem thêm...

  1. Quê hương

    Tác giả: Giang Nam


    Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường

    Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ

    “Ai bảo chăn trâu là khổ”

    Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao

    Có những ngày trốn học

    Đuổi bướm cạnh bờ ao

    Mẹ bắt được…

    Chưa đánh roi nào tôi đã khóc!

    Có cô bé nhà bên

    Nhìn tôi cười khúc khích…

    Cách mạng bùng lên

    Rồi kháng chiến trường kỳ

    Quê tôi đầy bóng giặc

    Từ biệt mẹ, tôi đi

    Cô bé nhà bên có ai ngờ!

    Cũng vào du kích

    Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích

    Mắt đen tròn thương thương quá đi thôi!

    Giữa cuộc hành quân không nói được một lời

    Đơn vị đi qua, tôi ngoái đầu nhìn lại

    Mưa đầy trời mà lòng tôi ấm mãi…

    Hòa bình tôi trở về đây

    Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày

    Tôi lại gặp em

    Thẹn thùng nép sau cánh cửa

    Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ

    Chuyện chồng con khó nói lắm anh ơi!

    Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn ngậm ngùi

    Em vẫn để yên trong tay tôi nóng bỏng…

    Rồi hôm nay nhận được tin em

    Không tin được dù đó là sự thật

    Giặc bắn em rồi, quăng mất xác

    Chỉ vì em là du kích, em ơi!

    Đau xé lòng anh, chết nửa con người!

    Xưa yêu quê hương vì có chim, có bướm

    Có những ngày trốn học bị đòn roi

    Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất

    Có một phần xương thịt của em tôi.

    Hình minh họa
    Hình minh họa
    Hình minh họa
    Hình minh họa

  2. Quê hương

    Đỗ Trung Quân


    Quê hương là gì hở mẹ

    Mà cô giáo dạy phải yêu

    Quê hương là gì hở mẹ

    Ai đi xa cũng nhớ nhiều

    Quê hương là chùm khế ngọt

    Cho con trèo hái mỗi ngày

    Quê hương là đường đi học

    Con về rợp bướm vàng bay

    Quê hương là con diều biếc

    Tuổi thơ con thả trên đồng

    Quê hương là con đò nhỏ

    Êm đềm khua nước ven sông

    Quê hương là cầu tre nhỏ

    Mẹ về nón lá nghiêng che

    Là hương hoa đồng cỏ nội

    Bay trong giấc ngủ đêm hè

    Quê hương là vòng tay ấm

    Con nằm ngủ giữa mưa đêm

    Quê hương là đêm trăng tỏ

    Hoa cau rụng trắng ngoài thềm

    Quê hương là vàng hoa bí

    Là hồng tím giậu mồng tơi

    Là đỏ đôi bờ dâm bụt

    Màu hoa sen trắng tinh khôi

    Quê hương mỗi người chỉ một

    Như là chỉ một mẹ thôi

    Quê hương có ai không nhớ…

    Hình minh họa
    Hình minh họa
    Hình minh họa
    Hình minh họa
  3. Việt Nam quê hương ta

    Nguyễn Đình Thi


    Việt Nam đất nước ta ơi

    Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn

    Cánh cò bay lả rập rờn

    Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều

    Quê hương biết mấy thân yêu

    Bao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đau

    Mặt người vất vả in sâu

    Gái trai cũng một áo nâu nhuộm bùn

    Đất nghèo nuôi những anh hùng

    Chìm trong máu lửa lại vùng đứng lên

    Đạp quân thù xuống đất đen

    Súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa

    Việt Nam đất nắng chan hoà

    Hoa thơm quả ngọt bốn mùa trời xanh

    Mắt đen cô gái long lanh

    Yêu ai yêu trọn tấm tình thủy chung

    Đất trăm nghề của trăm vùng

    Khách phương xa tới lạ lùng tìm xem

    Tay người như có phép tiên

    Trên tre lá cũng dệt nghìn bài thơ

    Nước bâng khuâng những chuyến đò

    Đêm đêm còn vọng câu hò Trương Chi

    Đói nghèo nên phải chia ly

    Xót xa lòng kẻ rời quê lên đường

    Ta đi ta nhớ núi rừng

    Ta đi ta nhớ dòng sông vỗ bờ

    Nhớ đồng ruộng, nhớ khoai ngô

    Bữa cơm rau muống quả cà giòn tan …

    Hình minh họa
    Hình minh họa
    Hình minh họa
    Hình minh họa
  4. Đất Nước

    Nguyễn Đình Thi


    Sáng mát trong như sáng năm xưa

    Gió thổi mùa thu hương cốm mới

    Tôi nhớ những ngày thu đã xa

    Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội

    Những phố dài xao xác hơi may

    Người ra đi đầu không ngoảnh lại

    Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy.

    Mùa thu nay khác rồi

    Tôi đứng vui nghe giữa núi đồi

    Gió thổi rừng tre phấp phới

    Trời thu thay áo mới

    Trong biếc nói cười thiết tha!

    Trời xanh đây là của chúng ta

    Núi rừng đây là của chúng ta

    Những cánh đồng thơm mát

    Những ngả đường bát ngát

    Những dòng sông đỏ nặng phù sa

    Nước chúng ta

    Nước những người chưa bao giờ khuất

    Ðêm đêm rì rầm trong tiếng đất

    Những buổi ngày xưa vọng nói về!

    Ôi những cánh đồng quê chảy máu

    Dây thép gai đâm nát trời chiều

    Những đêm dài hành quân nung nấu

    Bỗng bồn chồn nhớ mắt người yêu.

    Từ những năm đau thương chiến đấu

    Ðã ngời lên nét mặt quê hương

    Từ gốc lúa bờ tre hồn hậu

    Ðã bật lên những tiếng căm hờn

    Bát cơm chan đầy nước mắt

    Bay còn giằng khỏi miệng ta

    Thằng giặc Tây, thằng chúa đất

    Ðứa đè cổ, đứa lột da…

    Xiềng xích chúng bay không khóa được

    Trời đầy chim và đất đầy hoa

    Súng đạn chúng bay không bắn được

    Lòng dân ta yêu nước thương nhà!

    Khói nhà máy cuộn trong sương núi

    Kèn gọi quân văng vẳng cánh đồng

    Ôm đất nước những người áo vải

    Ðã đứng lên thành những anh hùng.

    Ngày nắng đốt theo đêm mưa dội

    Mỗi bước đường mỗi bước hy sinh

    Trán cháy rực nghĩ trời đất mới

    Lòng ta bát ngát ánh bình minh.

    Súng nổ rung trời giận dữ

    Người lên như nước vỡ bờ

    Nước Việt Nam từ máu lửa

    Rũ bùn đứng dậy sáng lòa.

    Hình minh họa
    Hình minh họa
    Hình minh họa
    Hình minh họa
  5. Miền Trung quê tôi

    Huỳnh Minh Nhật


    Quê tôi Miền Trung
    Nơi quanh năm trập trùng bão lũ
    Những mẹ già xót xa mùa vụ
    Cha bạc đầu giấc ngủ không yên

    Những con người nghèo khổ triền miên
    Mẹ hiền ngày đêm lưng còng vai xả
    Cha ngũ tuần chân cày sỏi đá
    Ôi cực cùng – Mệt lã mồ hôi

    Nơi đâu? Nơi đâu bão lũ cuốn trôi
    Nơi đâu nắng tháo mồ hôi
    đổi màu da tóc?
    Nơi đâu lắng nghe tiếng khóc mẹ già
    Nơi đâu khổ cực bao la
    nhưng con người không ngã?

    Nơi đâu giọng nặng gian nan vất vả
    Và khó nghe theo chữ nhọc nhằn
    Nơi đâu lắm những nếp nhăn
    Và mái tóc muối tiêu hằn màu sương gió?

    Quê hương tôi bao đời khốn khó
    Lại trời đày mưa gió triền miên
    Biết làm sao cho hết ưu phiền
    Làm sao cho mẹ hiền bớt khổ

    Tôi xa quê từ cái thuở lên mười
    Đã chục năm chưa nghe tiếng cười nơi ấy
    Mong sớm được về lại một lần nhìn thấy
    Ngọn Ấn yên bình ngả khúc Trà Câu…

    Hình minh họa
    Hình minh họa
    Hình minh họa
    Hình minh họa
  6. Nhớ con sông quê

    Tế Hanh


    Quê hương tôi có con sông xanh biếc
    Nước gương trong soi tóc những hàng tre
    Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
    Tỏa nắng xuống lòng sông lấp loáng.
    Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ tháng
    Giữ bao nhiêu kỉ niệm giữa dòng trôi?
    Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi!
    Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ
    Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ
    Sông của miền Nam nước Việt thân yêu

    Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu
    Khi mặt nước chập chờn con cá nhảy
    Bạn bè tôi tụm năm tụm bảy
    Bầy chim non bơi lội trên sông
    Tôi giơ tay ôm nước vào lòng
    Sông mở nước ôm tôi vào dạ

    Chúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngả
    Kẻ sớm khuya chài lưới bên sông
    Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng
    Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến
    Nhưng lòng tôi như mưa nguồn, gió biển
    Vẫn trở về lưu luyến bên sông

    Tôi hôm nay sống trong lòng miền Bắc
    Sờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắc
    Hai tiếng thiêng liêng, hai tiếng “miền Nam”
    Tôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàng
    Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc
    Tôi nhớ cả những người không quen biết…
    Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây
    Bỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầy
    Hình ảnh con sông quê mát rượi
    Lai láng chảy lòng tôi như suối tưới
    Quê hương ơi! Lòng tôi cũng như sông
    Tình Bắc Nam chung chảy một dòng
    Không ghành thác nào ngăn cản được
    Tôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ước
    Tôi sẽ về sông nước của quê hương
    Tôi sẽ về sông nước của tình thương.

    Hình minh họa
    Hình minh họa
    Hình minh họa
    Hình minh họa
  7. Quê hương

    Trúc Quỳnh


    Quê hương giản dị chẳng đâu xa
    Bãi mía vườn rau với ruộng cà
    Khóm trúc bờ đê chiều nhạt nắng
    Dập dờn sóng lúa chạy la đà

    Quê hương mộc mạc chẳng kiêu sa
    Mái lá đơn sơ dưới nắng tà
    Khói toả lam chiều thơm gạo mới
    Du dương tiếng gió hát ngân nga

    Quê hương sách sử đã in ra
    Một dải cong cong khảm ngọc ngà
    Núi đá chênh vênh bên biển lớn
    Rừng xanh suối mát trãi muôn hoa

    Quê Hương êm ả những lời ca
    Điệu Bắc Nam ai thật mặn mà
    Xứ Huế Trường Tiền thôn Vỹ Dạ
    Ai nghe thấy tiếng cũng mơ ra

    Quê hương nhuộm đỏ bởi phù sa
    Chín nhánh rồng bay tạo vóc ngà
    Vựa lúa phì nhiêu xanh bát ngát
    Đàn cò trắng lượn phía trời xa

    Quê hương mãi mãi ở trong ta
    Dẫu có tha phương biệt mái nhà
    Đất Tổ là gì ai cũng hiểu …
    Như là… chỉ một Mẹ và Cha!

    Hình minh họa
    Hình minh họa
    Hình minh họa
    Hình minh họa
  8. Quê hương

    Hồ Văn Thiên


    Xa quê biền biệt từ lâu
    Mà hương quê chẳng phai mầu thời gian
    Ước ao một bữa rau lang
    Ăn cùng mắm cáy, cua rang cháy càng

    Nhiều đêm mơ ổ rơm vàng
    Say mùi lúa mới, miên man giấc nồng
    Mắt cay ngỡ khói đêm đông
    Xoay quanh bếp lửa than hồng nướng khoai

    Đầu nhà nở trắng hoa mai
    Nhớ hương hoa bưởi cô Hai gội đầu
    Khế chua, sung chát ngấm lâu
    Nhớ cơm cà nén, canh bầu đầu tôm

    Nhớ ai má lúm, môi son
    Đêm trăng dúi nắm cốm thơm vội vàng
    Tay cầm tay ấm mùi hương
    Qua năm tháng mấy nẻo đường không phai…

    Hình minh họa
    Hình minh họa
    Hình minh họa
    Hình minh họa
  9. Quê hương

    Tế Hanh


    Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới
    Nước bao vây cách biển nữa ngày sông
    Khi trời trong gió nhẹ sớm mai hồng
    Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá
    Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
    Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang
    Mảnh thuyền to như mảnh hồn làng
    Rướn thân trằng bao la thâu góp gió.
    Ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗ
    Khắp dân làng tấp nập đón ghe về
    Nhờ ơn trời, biển lặng cá đầy ghe
    Những con cá tươi non thân bạc trắng
    Dân chài lưới làng da ngăm rám nắng
    Khắp thân người nồng thở vị xa xăm
    Chiếc thuyền im bến mõi trở về nằm
    Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.
    Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
    Màu nước xanh, cá bạc chiếc buồm vôi
    Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi
    Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá.

    Hình minh họa
    Hình minh họa
    Hình minh họa
    Hình minh họa
  10. Bức tranh quê

    Hà Thu


    Quê hương đẹp mãi trong tôi
    Dòng sông bên lở bên bồi uốn quanh
    Cánh cò bay lượn chòng chành
    Đàn bò gặm cỏ đồng xanh mượt mà.

    Sáo diều trong gió ngân nga
    Bình yên thanh đạm chan hòa yêu thương
    Bức tranh đẹp tựa thiên đường
    Hồn thơ trỗi dậy nặng vương nghĩa tình.

    Hình minh họa
    Hình minh họa
    Hình minh họa
    Hình minh họa



Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy