Bài thơ: KỶ NIỆM BÊN DÒNG SÔNG QUÊ



KỶ NIỆM BÊN DÒNG SÔNG QUÊ
Thơ Nguyễn Đình Cường

Sông quê trẻ mãi không già
Ta nay tóc đã ngà ngà màu sương,
Quê nghèo sông thấy mà thương
Quặn mình uốn khúc tìm đường nước trôi.
Từ ngày ta lớn lên. Rồi
Mưu sinh tìm mấy phương trời ra đi
Lòng nay còn động lại gì!?
Một thời thơ ấu khắc ghi - nhọc nhằn!
Trán cha hằn đậm nếp nhăn
Lo trời ít nắng, muối ăn bốn mùa!?*
Còng lưng mẹ gánh đổi, mua
Muối lên miền ngược, sắn lùa về xuôi
Quang dài quệt đất. Em tôi
Cào từng gánh lá về ngồi thổi cơm
Bà lo bện cái chổi rơm
Để nhà luôn sạch tinh tươm gọn gàng.
Anh nghe tiếng gọi lên đường,
Chị ba tiếp bước chiến trường chị đi
Tham gia kháng chiến trường kỳ...
Bãi sông nay đã xanh xì đước, trơng**
Đời ta chưa tính thiệt hơn
Bởi sông còn chảy... giận hờn gì ai!
.........
P/s:*Nghề muối làm được 1 mùa nắng,tiền bán muối trang trải cả năm
**trơng: là tiếng địa phương chỉ cây mắm (sống ở vùng ngập mặn)

Ảnh minh họa (nguồn Internet)
Ảnh minh họa (nguồn Internet)

Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy