Bài thơ: NHỚ MÃI ƠN CÔ Thơ Tinh Tran Thi
NHỚ MÃI ƠN CÔ
Thơ Tinh Tran Thi
Đến bây giờ em vẫn chẳng thể quên
Những năm tháng đến bên trường bên lớp
Cứ hằng ngày là chúng em tập hợp
Để học hành những con chữ cô trao.
Nay đã xa cảm xúc vẫn dâng trào
Lời cô dạy em khắc vào trong dạ
Nhớ nhiều lắm, cô ơi em nhớ cả
Những khó khăn và vất vả của cô.
Bởi học trò còn khờ dại ngây thơ
Cô mệt lắm khi ra sức uốn nắn
Có nhiều lúc cô cũng nghiêm khắc lắm
Em hiểu mà tất cả bởi thương yêu.
Trên bục giảng cô cứ thế sáng chiều
Truyền tải lại rất nhiều điều thú vị
Giúp chúng em trưởng thành trong suy nghĩ
Hiểu ra sao là đạo lí làm người.
Dạy chúng em cách sống ở trên đời
Phải lễ nghĩa với những người lớn tuổi
Biết yêu thương với các em lớp dưới
Rồi yêu quê, yêu cả những con đường.
Những bài văn rồi lịch sử quê hương
Cô giảng kĩ trò tỏ tường dễ hiểu
Những bài toán cũng nào đâu có thiếu
Công lao cô chỉ các kiểu nhân chia.
Chưa hết đâu ngay cả lúc ra về
Cô lại nhắc phải đi lề bên phải
Chớ hàng ngang rồi đi sang bên trái
Để rồi mà sai phạm luật giao thông.
Nhiều nhiều lắm em nhớ mãi trong lòng
Ơn nghĩa ấy nặng dày như biển cả
Suốt cuộc đời hành trình cô vất vả
Dìu dắt cho bao thế hệ học sinh.
10/11/2018
Thơ Tinh Tran Thi