Bài thơ: Suy nghĩ bên hòn vọng phu

SUY NGHĨ BÊN HÒN VỌNG PHU

Thơ Phan Thu Hà


Người lớn yêu đương giận hờn

Tình bỗng hóa thành nợ tội

Em thành đứa trẻ cô đơn

Mỏi mòn bên triền dốc núi.


Mẹ chưa chồn chân mỏi gối

Em sao có thể về nhà

Chơ vơ giữa trời mưa gió

Âm thầm đứa trẻ ngóng cha.


Cha biệt mù nơi xứ lạ

Mẹ đau đáu một kiếp người

Để phận em đành hóa đá

Tháng ngày dõi mắt trùng khơi.


Đời còn bao nhiêu em nhỏ

Bơ vơ lăn lóc tội tình

Cuộc đời dù chưa hóa đá

Khác nào cát bụi mong manh.


Ai rồi cũng làm cha mẹ

Hãy về thăm Đá Vọng phu

Để nghe một lần đá kể

Nỗi niềm còn đó ...thiên thu.

"Ráng chiều" - Tranh xé giấy của tác giả Phan Thu Hà
Ảnh minh họa (Nguồn internet)
Ảnh minh họa (Nguồn internet)

Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy