Bài thơ: Cà Mau quê em
CÀ MAU QUÊ EM
Thơ Phan Thu Hà
Quê em ở nơi xa lắm
Tận cùng đất mũi Cà mau
Nơi rừng U minh trải rộng
Xanh tươi tràm đước một màu.
Nơi ấy tận cùng tổ quốc
Dấu chân mở cõi ông cha
Máu đổ thấm từng tấc đất
Phù sa bồi đắp quê nhà.
Quê em biển trời vời vợi
Hiền hoà dải lụa Tam giang
Mênh mang sóng lừng sông Đốc
Năm căn gió bể mây ngàn.
Một ngày về thăm Đất mũi
Yêu thêm hình dáng con tàu
Thêm yêu sử vàng tổ quốc.
Ngàn xưa đã ngẩng cao đầu.
Yêu những hòn Khoai Đá Bạc
Thới Bình , Ngọc hiển , Tân Hưng
Trần Văn Thời - địa danh lịch sử
Cha ông đánh giặc lẫy lừng.
Về cùng quê em anh nhé
Cung đàn còn mãi đắm say
Nghe điệu "Hoài lang dạ cổ"
Ấm tình muối mặn gừng cay.
Mừng nhau đậm đà ly rượu
Thơm lừng khô sặc khô khoai
Chuyện bác Ba Phi truyền miệng
Gành Hào vằng vặc trăng soi.
Mong quê mình thêm giàu đẹp
Từng ngày đổi thịt thay da
Xứng danh "rừng vàng biển bạc"
Cà mau - thương lắm quê nhà.