Bài văn phân tích truyện "Tam đại con gà" số 7
Truyện cười là truyện dân gian mang tác dụng gây cười, nhắc về các sự việc , hành vi trái ngẫu nhiên của con người và phê phán xã hội. có phần lớn tiếu lâm nức danh như: Tứ chứng nan y, Tam đại con gà, trả nủa ko thành, Lý do đi ăn mày,…Truyện “Tam đại con gà” là một tác phẩm điển hình, phê phán thói dốt nát và sĩ diện hão của 1 phòng ban ông thầy đồ ngày xưa.
Cốt truyện khá thuần tuý, xoay quanh việc ông thầy đồ dạy trẻ. Ông thầy đồ được mời về để gõ đầu trẻ. với vẻ mẫu mã tưởng chừng văn hay chữ phải chăng, học rộng tài cao nhưng bản chất ông lại rất dốt nát. Vừa dốt nát, ông thầy đồ lại thể diện hão, thích khoe khoang. Chính nghịch lý này tạo ra nhiều cảnh huống, câu chuyện bi hài.
Những tình huống khó xử nhưng lại gây cười liên tiếp xảy ra. Tình huống trước nhất đề cập tới trình độ học thức của thầy đồ. 1 hôm lúc cậu học sinh hỏi từ ”kê” tron sách “Tam thiên tự”. Ông thầy đồ không biết chữ gì lại thấy trò hỏi gấp nên cuống nói: “ dủ dỉ là con dù dì”.
Sau đấy ông bảo trò đọc khẽ vì sợ mình sai thì rất hổ hang. Người đọc lúc đọc đến đoạn này đều phải bật cười vì trên đời này làm cho gì với vật nào tên “dù dì”. Qua đấy thấy rõ trình đồ này rất kém nhưng lại giấu dốt, thích khiến cho nghề dạy trẻ- một nghề cao quý, đòi hỏi học vấn sâu rộng.
cảnh huống gây cười tiếp theo là việc ông thầy đồ khấn hỏi thổ thần xem chữ” kê” sở hữu đúng là nghĩa mà ông thầy đồ đề cập mang cậu học sinh không. Xưa có câu:” ko biết thì phải hỏi, muốn nhiều năm kinh nghiệm thì phải học”; “Không biết thì dựa cột mà nghe”. thế mà ông thầy đồ lại chọn phương pháp mê tín, mù quáng tin vào việc khấn ông địa.
Đỉnh điểm nhất trong truyện, khiến cho người đọc cười phá lên là tình huống thầy bảo học trò nhắc lớn câu” Dủ dỉ là con dù dì”. Chi tiết đó càng nhấn mạnh sự dốt nát của ông thầy đồ. Sự tin tưởng vào thần hậu thổ quá mức đã khiến cho chủ nhà vào kháng cự lại. không dừng lại ở đấy, ông thầy đồ lại tiếp diễn ngụy biện về các gì đã dạy học trò bằng lối giảng giải phách lác nhằm giấu dốt. Thầy đồ càng che chắn, càng lý sự thì sự dốt nát lại càng lộ ra.
Truyện phê phán thói giấu dốt một thói hư tật xấu rộng rãi trong nội bộ nhân dân. Từ xưa tới bây giờ, nghề dạy học là 1 nghề rất cao quý, được mọi người tôn trọng. Đổi lại, đã là một người thầy/ cô giáo thì cứ nhất mực kiến thức phải sâu rộng và hiểu đạo lí.
Truyện phê phán thực trạng diễn ra hàng ngày về sự giấu dốt như: học trò giấu dốt vì sợ thầy mắng, cán bộ giấu dốt… Cố giấu dốt để đề cao bản thân, để khoe mình là chuyên nghiệp nhưng việc khiến cho ấy lại tự hại chính mình rồi lại tự mình lật tẩy chính mình. Đây là một bài học mà dân gian để lại làm cho con người phải suy ngẫm.
Truyện “Tam đại con gà” rất ngắn gọn, vừa có thuộc tính giải trí và tính chất phê phán. Chỉ một chữ” kê” nhưng đã vẽ ra 1 bức tranh về nhân vật thầy đồ dốt nát lại thích khoe khoang. Phê duyệt việc phân tích tiếu lâm Tam đại con gà, thánh sư ta đã với lời nhắn nhủ, đề cập nhở đến các kẻ dốt nát lại thể diện hão đừng nên miêu tả. Đồng thời khuyên răn mọi người đừng giấu dốt, phải luôn học hỏi không dừng.