Top 10 Đoạn văn nghị luận xã hội về trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ

Hà Ngô 1167 0 Báo lỗi

Tình cảm gia đình là một dòng suối ấm áp, hiền hòa nuôi dưỡng tâm hồn ta, giúp ta có thể đứng vững trên đường đời đầy chông gai. Công lao của bố mẹ to lớn như ... xem thêm...

  1. “Công cha như núi Thái Sơn
    Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”


    Từ xưa đến nay, người dân Việt Nam ta luôn sống với đạo lí lấy chữ hiếu làm cốt. Chữ hiếu có vai trò quan trọng trong đời sống con người dù ở thời đại nào đi nữa và là một người con, chúng ta cần có trách nhiệm với cha mẹ của mình. Lòng hiếu thảo thể hiện phẩm chất đạo đức tốt mà chúng ta cần có, là nghĩa vụ mà chúng ta phải làm. Nó còn là thước đo để đánh giá phẩm chất, đạo đức của con người. Mỗi chúng ta được sinh thành, nuôi dưỡng, giáo dục nên người đều là nhà công lao vất vả, to lớn của cha mẹ. Khi nhận về phải biết cho đi, đền đáp những công ơn, tình cảm cao đẹp đó một cách trọn vẹn nhất. Bản thân chúng ta khi cha mẹ còn sống khỏe mạnh, phận làm con phải biết yêu thương, tôn thờ và kính trọng. Phải biết chăm sóc cha mẹ đỡ đần thuốc thang khi cha mẹ già yếu, bệnh tật. Khi chúng ta sống với lòng hiếu thảo, không chỉ khiến gia đình ta hạnh phúc mà nó còn là tiền đề quan trọng để tạo dựng tinh thần đoàn kết, lan tỏa thông điệp đạo đức tốt đẹp, tích cực ra xã hội. Tuy nhiên, trong cuộc sống xã hội hiện nay vẫn còn xuất hiện những đứa con bất hiếu, vong ơn bội nghĩa, phủi bỏ, vội vàng quên đi những tháng năm cha mẹ yêu thương, chăm sóc, dạy dỗ nên người. Lại có những kẻ này còn quay ngược lại chửi mắng đánh đập, đôi khi còn tàn nhẫn hơn đó chính là giết chính cha mẹ của mình. Hoặc đôi khi có những nơi có tục lệ rất cổ hủ như khi cha mẹ già yếu thì theo tập tục thì những người con phải mang cha mẹ mang bỏ lên núi bơ vơ một mình… những con người và những hành động này đáng bị xã hội thẳng thắn lên án. Lòng hiếu thảo là phẩm chất đạo đức tốt đẹp của con người mà ai ai cũng nên có. Chúng ta cần yêu thương, tôn thờ, chăm sóc khi cha mẹ già yếu, bệnh tật… Những gì họ hi sinh cho ta xứng đáng nhận được sự đền đáp trọn vẹn.

    Đoạn văn nghị luận số 1
    Đoạn văn nghị luận số 1
    Đoạn văn nghị luận số 1
    Đoạn văn nghị luận số 1

  2. Mỗi người có mặt trên cuộc đời này đều là một vinh hạnh và là một diễm phúc mà ta được cha mẹ ban cho. Chính vì thế, mỗi người con cần sống đúng với đạo hiếu, có trách nhiệm đối với cha mẹ. Trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ là việc mỗi người con hiểu được công lao to lớn của cha mẹ và có ý thức yêu thương, giúp đỡ cha mẹ cũng như phụng dưỡng cha mẹ lúc về già. Mẹ đã hi sinh cả tuổi thanh xuân, nhan sắc, chịu bao cực khổ để nuôi nấng ta thành người. Còn cha đã hi sinh cả cuộc đời, làm lụng vất vả để cho ta một cuộc sống đầy đủ vật chất. Không chỉ sinh ra ta, nuôi lớn ta thành người, mà chính cha mẹ là người cho ta một cuộc đời tốt đẹp, bao dung ta cho dù cả thế giới có bỏ rơi ta nhưng cha mẹ thì không. Cha mẹ là người duy nhất hy sinh tất cả vì chúng ta, ước muốn duy nhất của họ là cho chúng ta một cuộc đời tốt đẹp. Từ những công lao to lớn đó ta phải sống có trách nhiệm với cha mẹ. Khi cha mẹ còn trẻ khỏe, chúng ta có trách nhiệm khiến cha mẹ luôn vui vẻ, hạnh phúc, không phải phiền lòng. Luôn luôn rèn luyện tu dưỡng đạo đức, học tập chăm chỉ để khiến cha mẹ yên tâm, có trách nhiệm giúp cha mẹ san sẻ gánh nặng. Khi cha mẹ già yếu thì có trách nhiệm chăm lo cho cuộc sống của cha mẹ, thường xuyên thăm hỏi sức khỏe của cha mẹ, nếu cha mẹ ốm đau thì phải tận tình chăm sóc, đưa đi thăm khám không quản nắng mưa. Khi cha mẹ chẳng may qua đời, thì phận là con cái phải có trách nhiệm lo liệu tang lễ, hậu sự cho thật chu đáo, tỏ rõ tấm lòng đau xót, tiếc thương, hằng năm cúng giỗ, lễ tết cũng nhất định phải tươm tất đầy đủ. Một thực tế đáng buồn là trong cuộc sống hiện nay vẫn còn có nhiều người con nhẫn tâm bỏ rơi cha mẹ, không thăm hỏi chăm sóc, đối xử lạnh lùng với cha mẹ; lại có kẻ còn ác tâm hành hạ, đánh đập cha mẹ già thật đau xót và đáng lên án. Cuộc đời quá ngắn, cha mẹ cũng không theo ta đến hết đời, hãy sống cho trọn đạo con ngay từ bây giờ để cuộc sống tràn đầy yêu thương, tốt đẹp hơn.

    Đoạn văn nghị luận số 2
    Đoạn văn nghị luận số 2
    Đoạn văn nghị luận số 2
    Đoạn văn nghị luận số 2
  3. Trong cuộc sống, mỗi người đến với ta đều có những vai trò và tình cảm khác nhau. Một trong những tình cảm tốt đẹp nhất của con người và một trong những người có ý nghĩa to lớn nhất trong cuộc sống của chúng ta chính là cha mẹ. Chính vì thế, chúng ta cần có trách nhiệm với cha mẹ của mình. Trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ chính là tình yêu thương, quan tâm, chăm sóc, giúp đỡ cha mẹ mình trong cuộc sống hằng ngày cũng như việc chúng ta nỗ lực vươn lên trong học tập, tu dưỡng đạo đức để trở thành công dân tốt, có điều kiện để phụng dưỡng cha mẹ khi về già. Cha và mẹ là những người sinh ra ta, dạy ta những quy tắc ứng xử, những điều căn bản như câu chào, lời thưa, dạy ta cả cách ăn uống, cách làm việc nhà, dạy ta từ cách cầm cái thìa, cái đũa cho đến dạy ta tư cách làm người, cách đối nhân xử thế,... Có thể nói rằng gia đình chính là môi trường giáo dục căn bản và quan trọng nhất giúp định hình tính cách và phẩm chất của một con người, mà cha và mẹ là những người thầy, người cô tuyệt vời nhất, tận tụy và tâm huyết nhất trên đời. Khi cha mẹ còn trẻ khỏe, chúng ta có trách nhiệm khiến cha mẹ luôn vui vẻ, hạnh phúc, không phải phiền lòng. Luôn luôn rèn luyện tu dưỡng đạo đức, học tập chăm chỉ để khiến cha mẹ yên tâm, có trách nhiệm giúp cha mẹ san sẻ gánh nặng. Khi cha mẹ già yếu thì có trách nhiệm chăm lo cho cuộc sống của cha mẹ, thường xuyên thăm hỏi sức khỏe của cha mẹ, nếu cha mẹ ốm đau thì phải tận tình chăm sóc, đưa đi thăm khám không quản nắng mưa. Khi cha mẹ đã già yếu, đầu óc không minh mẫn thì ta lại càng phải ân cần hơn nữa, không được làm cha mẹ cảm thấy bản thân là gánh nặng của con cái, phải dốc hết lòng yêu thương, chăm sóc. Khi cha mẹ chẳng may qua đời, thì phận là con cái phải có trách nhiệm lo liệu tang lễ, hậu sự cho thật chu đáo, tỏ rõ tấm lòng đau xót, tiếc thương, hằng năm cúng giỗ, lễ tết cũng nhất định phải tươm tất đầy đủ. Trách nhiệm với cha mẹ là nghĩa vụ của những người con và cũng là truyền thống nhân đạo tốt đẹp của con người Việt Nam ta từ bao đời nay. Chúng ta hãy trân trọng và phát huy truyền thống này để xã hội ngày càng tốt đẹp hơn.

    Đoạn văn nghị luận số 3
    Đoạn văn nghị luận số 3
    Đoạn văn nghị luận số 3
    Đoạn văn nghị luận số 3
  4. Mỗi con người khi sinh ra trên cõi đời này đều là một sự may mắn mà cha mẹ mang lại, chính vì vậy, chúng ta phải có trách nhiệm với cha mẹ của mình. Mẹ là người sinh ra ta, chăm sóc ta từng li từng tí, lo cho ta miếng ăn giấc ngủ. Cha là người vất vả bon chen ngoài cuộc sống để lấy tiền lo cho tương lai của ta và dạy ta những bài học làm người quý giá. Từ những công lao to lớn này, mỗi người con chúng ta cần sống với sự biết ơn, tình yêu thương cha mẹ và có trách nhiệm với cha mẹ lúc họ về già. Họ dành cho chúng ta nửa cuộc đời để nuôi ta lớn, giúp ta tạo dựng tương lai, sau này giúp chúng ta chăm sóc con cái của mình. Chính vì vậy, phần đời còn lại của họ khi họ già yếu, không còn khả năng lao động, mỗi người con chúng ta hãy chăm sóc họ với tình yêu thương, sự ân cần quan tâm giống như họ đã làm cho ta. Sự yêu thương, kính trọng, chăm sóc, phụng dưỡng cha mẹ lúc về già không chỉ giúp cho tình cảm gia đình thêm đầm ấm, gắn bó hơn mà nó còn là tấm gương cho con cái chúng ta sau này học tập theo, giúp chúng có tư du và suy nghĩ đúng đắn. Chăm sóc, phụng dưỡng cha mẹ lúc về già mang đến cho chính chúng ta những lợi ích quý báu. Chúng ta hãy là những người con hiếu thảo với cha mẹ mình để xứng đáng với công sức của họ đã vun đắp cho mình và trở thành công dân tốt của xã hội.

    Đoạn văn nghị luận số 4
    Đoạn văn nghị luận số 4
    Đoạn văn nghị luận số 4
    Đoạn văn nghị luận số 4
  5. Công cha như núi Thái Sơn,
    Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
    Một lòng thờ mẹ kính cha,
    Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.


    Câu thơ vang lên như xoáy mạnh vào tim tôi. Có bao giờ bạn tự hỏi rằng thứ tình cảm nào là cao cả và thiêng liêng nhất? Đó chính là tình cảm gia đình, một thứ tình cảm mà bấy lâu nay đã bảo bọc, nuôi dưỡng tâm hồn ta. Nó khiến tôi suy nghĩ đến trách nhiệm của một người con đối với gia đình thân yêu của mình. Trách nhiệm có nghĩa là mỗi người cần phải ý thức tự giác làm những gì mình được giao và những gì người khác muốn mình làm, cụ thể ở đây chính là cha mẹ. Đó là bổn phận mà con cái phải hoàn thành, đây cũng chính là đạo làm con từ xưa đến nay. Mỗi con người cần phải xác định rõ và thực hiện tốt trách nhiệm của mình đối với cha mẹ. Mỗi người con đều phải có trách nhiệm làm tròn chữ hiếu để không phụ lòng cha mẹ. Bổn phận lớn nhất của con cái là phải biết vâng lời cha mẹ, nghe theo những lời hay lẽ phải của cha mẹ. Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, chúng ta phải học tập thật tốt để có thể xây dựng một tương lai tươi đẹp cho bản thân, không phụ công ơn nuôi dưỡng của cha mẹ. Ngoài ra còn phải biết tránh xa những thói hư tật xấu của xã hội và rèn luyện những đức tính tốt đẹp cho bản thân như cư xử đúng mực với những người xung quanh mình nhất là người lớn, yêu thương và tôn trọng mọi người, không xa hoa đua đòi với bạn bè… Và quan trọng hơn hết, chúng ta phải biết quan tâm, chăm sóc và giúp đỡ cha mẹ từ những việc nhỏ nhất. Đó là tất cả những gì mà một người con phải có trách nhiệm thực hiện để làm tròn chữ hiếu của mình. Chữ hiếu là nền tảng của đạo lí và luân thường của con người, vì thế ai mà không đối xử tốt với cha mẹ là người thân của mình thì xã hội cũng không còn tử tế với họ nữa. Hiếu với cha mẹ không những chỉ cốt giữ được lòng kính mến là đủ mà còn làm cho cha mẹ vui lòng. Cha mẹ là người sinh ra con cái, và có một kỳ vọng lớn lao vào con cái, con cái hạnh phúc, cha mẹ hạnh phúc. Vì vậy hiếu thảo với cha mẹ là một nền tảng của tình yêu thương trong xã hội con người chúng tạ Con cái dù có thành công hay thất bại, gia đình vẫn là mái ấm duy nhất luôn cùng con trên bước đường đời. Bên cạnh đó, trong thực tế có rất nhiều đứa con không có trách nhiệm với gia đình, cha mẹ. Họ chỉ biết quan tâm đến bản thân mình, vui chơi quên ngày tháng mà không hề nghĩ đến cha mẹ đang ngày đêm lao động, đổ mồ hôi nước mắt để cho con một cuộc sống ấm êm, sung sướng. Tôi tự hỏi rằng tại sao trên cõi đời này lại còn tồn tại những đứa con bất hiếu như thế? Nỡ nào quên đi những tình cảm gia đình thiêng liêng, cao quý. Có phút giây bất chợt nào đó, những người con chợt nghĩ ra rằng mình vẫn còn một người mẹ, một người cha sống trên cõi đời này không? Nếu sau này cha mẹ mất đi mà có hối tiếc thì cũng đã muộn mất rồi. Tóm lại, mọi người con đều phải sống có trách nhiệm với gia đình của mình, nhất là khi còn có cha mẹ để yêu thương, để làm chỗ dựa cho mình trong những lúc vấp ngã trong cuộc sống. Tình cảm gia đình là một dòng suối ấm áp, hiền hòa nuôi dưỡng tâm hồn ta, giúp ta có thể đứng vững trên đường đời đầy chông gai. Vậy ngay từ bây giờ, chúng ta hãy sống thật có trách nhiệm với cha mẹ, không bao giờ làm cha mẹ buồn lòng để không phải hối hận khi họ đã ra đi mãi mãi…

    Đoạn văn nghị luận số 5
    Đoạn văn nghị luận số 5
    Đoạn văn nghị luận số 5
    Đoạn văn nghị luận số 5
  6. Mỗi con người khi sinh ra trên cõi đời này đều là một sự may mắn mà cha mẹ mang lại, chính vì vậy, chúng ta phải có trách nhiệm với cha mẹ của mình. Mẹ là người sinh ra ta, chăm sóc ta từng li từng tí, lo cho ta miếng ăn giấc ngủ. Cha là người vất vả bon chen ngoài cuộc sống để lấy tiền lo cho tương lai của ta và dạy ta những bài học làm người quý giá. Từ những công lao to lớn này, mỗi người con chúng ta cần sống với sự biết ơn, tình yêu thương cha mẹ và có trách nhiệm với cha mẹ lúc họ về già. Họ dành cho chúng ta nửa cuộc đời để nuôi ta lớn, giúp ta tạo dựng tương lai, sau này giúp chúng ta chăm sóc con cái của mình. Chính vì vậy, phần đời còn lại của họ khi họ già yếu, không còn khả năng lao động, mỗi người con chúng ta hãy chăm sóc họ với tình yêu thương, sự ân cần quan tâm giống như họ đã làm cho ta. Sự yêu thương, kính trọng, chăm sóc, phụng dưỡng cha mẹ lúc về già không chỉ giúp cho tình cảm gia đình thêm đầm ấm, gắn bó hơn mà nó còn là tấm gương cho con cái chúng ta sau này học tập theo, giúp chúng có tư du và suy nghĩ đúng đắn. Chăm sóc, phụng dưỡng cha mẹ lúc về già mang đến cho chính chúng ta những lợi ích quý báu. Chúng ta hãy là những người con hiếu thảo với cha mẹ mình để xứng đáng với công sức của họ đã vun đắp cho mình và trở thành công dân tốt của xã hội.

    Đoạn văn nghị luận số 6
    Đoạn văn nghị luận số 6
    Đoạn văn nghị luận số 6
    Đoạn văn nghị luận số 6
  7. Thời gian trôi qua sẽ không lấy lại được. Mỗi con người cũng chỉ được sống một lần duy nhất trong đời, chúng ta hãy sống một cuộc đời thật trọn vẹn với tình yêu thương, sự sẻ chia với người khác. Tình cảm đẹp nhất trong cuộc đời mỗi con người là tình cảm gia đình. Chính vì thế, mỗi người con cần phải có trách nhiệm với cha mẹ mình. Trách nhiệm của con cái với cha mẹ là ý thức của con người về những việc, những hành động mình cần phải làm và được người khác kì vọng, mà trong bài viết này chính là trách nhiệm với cha mẹ, bao gồm sự yêu thương, chăm sóc và lòng biết ơn. Cha mẹ là người đã sinh ra ta, cho ta sinh mạng, mẹ đã hy sinh cả tuổi thanh xuân, nhan sắc, chịu bao cực khổ để nuôi nấng ta thành người. Cha đã hi sinh cả cuộc đời, làm lụng vất vả để cho ta một cuộc sống đầy đủ vật chất. Tuy chịu nhiều vất vả nhưng cha mẹ chưa bao giờ ca thán lấy nửa lời. Không chỉ sinh ra ta, nuôi lớn ta thành người, mà chính cha mẹ là người cho ta một cuộc đời tốt đẹp, bao dung ta hết lần này đến lần khác. Cho dù cả thế giới có bỏ rơi bạn nhưng cha mẹ thì không bao giờ. Cha mẹ là người duy nhất hy sinh tất cả vì chúng ta, ước muốn duy nhất của họ là cho chúng ta một cuộc đời tốt đẹp (lấy ví dụ nhân vật Lão Hạc). Cha mẹ là người đóng vai trò quan trọng nhất trong việc giáo dục chúng ta thành người, cho chúng ý thức về thế giới, nâng bước ta vào đời. Khi cha mẹ còn trẻ khỏe, chúng ta có trách nhiệm khiến cha mẹ luôn vui vẻ, hạnh phúc, không phải phiền lòng. Luôn luôn rèn luyện tu dưỡng đạo đức, học tập chăm chỉ để khiến cha mẹ yên tâm, có trách nhiệm giúp cha mẹ san sẻ gánh nặng. Khi cha mẹ già yếu thì có trách nhiệm chăm lo cho cuộc sống của cha mẹ, thường xuyên thăm hỏi sức khỏe của cha mẹ, nếu cha mẹ ốm đau thì phải tận tình chăm sóc, đưa đi thăm khám không quản nắng mưa. Khi cha mẹ đã già yếu, đầu óc không minh mẫn thì ta lại càng phải ân cần hơn nữa, không được làm cha mẹ cảm thấy bản thân là gánh nặng của con cái, phải dốc hết lòng yêu thương, chăm sóc. Khi cha mẹ chẳng may qua đời, thì phận là con cái phải có trách nhiệm lo liệu tang lễ, hậu sự cho thật chu đáo, tỏ rõ tấm lòng đau xót, tiếc thương, hằng năm cúng giỗ, lễ tết cũng nhất định phải tươm tất đầy đủ. Mỗi người chỉ được sống một lần, chúng ta hãy sống với tấm lòng, sự tử tế, cho đi và yêu thương, đối xử tốt với cha mẹ để làm cho xã hội này ngày càng tốt hơn, con người được sống tình cảm hơn vì vốn dĩ: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.

    Đoạn văn nghị luận số 7
    Đoạn văn nghị luận số 7
    Đoạn văn nghị luận số 7
    Đoạn văn nghị luận số 7
  8. Có bao giờ bạn tự hỏi rằng thứ tình cảm nào là cao cả và thiêng liêng nhất? Đó chính là tình cảm gia đình, một thứ tình cảm mà bấy lâu nay đã bảo bọc, nuôi dưỡng tâm hồn ta. Vậy có bao giờ bạn nghĩ mình cần phải sống có trách nhiệm đúng với đạo làm con từ xưa đến nay. Mỗi con người cần phải xác định rõ và thực hiện tốt trách nhiệm của mình đối với cha mẹ. Bởi trên thế gian này, không có tình thương yêu nào sánh bằng tình thương yêu của cha mẹ dành cho con. Nó to lớn như núi cao biển rộng và đã được thể hiện rất nhiều trong thơ ca. Vì thế, mỗi người con đều phải có trách nhiệm làm tròn chữ hiếu để không phụ lòng cha mẹ. Vậy chúng ta phải làm gì để hoàn thành tốt trách nhiệm của mình? Bổn phận lớn nhất của con cái là phải biết vâng lời cha mẹ, nghe theo những lời hay lẽ phải của cha mẹ. Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, chúng ta phải học tập thật tốt để có thể xây dựng một tương lai tươi đẹp cho bản thân, không phụ công ơn nuôi dưỡng của cha mẹ. Ngoài ra còn phải biết tránh xa những thói hư tật xấu của xã hội và rèn luyện những đức tính tốt đẹp cho bản thân như cư xử đúng mực với những người xung quanh mình nhất là người lớn, yêu thương và tôn trọng mọi người, không xa hoa đua đòi với bạn bè…Và quan trọng hơn hết, chúng ta phải biết quan tâm, chăm sóc và giúp đỡ cha mẹ từ những việc nhỏ nhất. Đó là tất cả những gì mà một người con phải có trách nhiệm thực hiện để làm tròn chữ hiếu của mình. Chữ hiếu là nền tảng của đạo lý và luân thường của con người, vì thế ai mà không đối xử tốt với cha mẹ là người thân của mình thì xã hội cũng không còn tử tế với họ nữa. Hiếu với cha mẹ không những chỉ cốt giữ được lòng kính mến là đủ mà còn làm cho cha mẹ vui lòng. Cha mẹ là người sinh ra con cái, và có một kỳ vọng lớn lao vào con cái, con cái hạnh phúc, cha mẹ hạnh phúc. Vì vậy hiếu thảo với cha mẹ là một nền tảng của tình yêu thương trong xã hội con người chúng ta. Con cái dù có thành công hay thất bại, gia đình vẫn là mái ấm duy nhất luôn cùng con trên bước đường đời. Bên cạnh đó, trong thực tế có rất nhiều đứa con không có trách nhiệm với gia đình, cha mẹ. Họ chỉ biết quan tâm đến bản thân mình, vui chơi quên ngày tháng mà không hề nghĩ đến cha mẹ đang ngày đêm lao động, đổ mồ hôi nước mắt để cho con một cuộc sống ấm êm, sung sướng. Họ đã quên đi những tình cảm gia đình thiêng liêng, cao quý. Có phút giây bất chợt nào đó, những người con chợt nghĩ ra rằng mình vẫn còn một người mẹ, một người cha sống trên cõi đời này không? Nếu sau này cha mẹ mất đi mà có hối tiếc thì cũng đã muộn mất rồi. Tóm lại, mọi người con đều phải sống có trách nhiệm với gia đình của mình, nhất là khi còn có cha mẹ để yêu thương, để làm chỗ dựa cho mình trong những lúc vấp ngã trong cuộc sống. Tình cảm gia đình là một dòng suối ấm áp, hiền hòa nuôi dưỡng tâm hồn ta, giúp ta có thể đứng vững trên đường đời đầy chông gai. Vậy ngay từ bây giờ, chúng ta hãy sống thật có trách nhiệm với cha mẹ, không bao giờ làm cha mẹ buồn lòng để không phải hối hận khi họ đã ra đi mãi mãi…

    Đoạn văn nghị luận số 8
    Đoạn văn nghị luận số 8
    Đoạn văn nghị luận số 8
    Đoạn văn nghị luận số 8
  9. Từ khi nằm trong bụng mẹ thì mỗi người con đã nhận được sự chăm sóc của người cha và tình yêu thương trông chờ của người mẹ. Khi được sinh ra thì mẹ nuôi lớn bằng dòng sữa ngọt ngào rồi trông chờ cả những bước đi đầu tiên của con, tập cho con nói…Thời gian trôi nhanh, mới đó thôi nhưng ngoảnh lại con đã khôn lớn thì cũng đồng nghĩa với việc cha mẹ lại vất vả hơn khi nuôi chúng ta đi học. Cho dù có khó khăn vất vả tới đâu hay phải làm lụng suốt ngày thì cha mẹ cũng yêu thương chăm lo cho con cái hết mực. Chính vì thế công lao của cha mẹ như trời biển cho nên con cái cần phải có trách nhiệm đối với cha mẹ. Khi còn nhỏ chúng ta chưa đủ sức để kiếm tiền, chưa đủ trưởng thành để làm những công việc nặng nhọc. Công việc của chúng ta lúc này là học nhưng học phải chăm ngoan, nghe lời thầy cô giáo, nghe lời bố mẹ để đạt được điểm cao trong học tập. Có như vậy thì cha me mới yên lòng, mới vui vẻ hạnh phúc. Khi con cái đã trưởng thành thì cha mẹ cũng già yếu đi, và đây chính là thời gian chúng ta nên làm để báo hiếu cho cha mẹ. Báo đáp ở đây không phải là kiếm ra thật nhiều tiền rồi đưa cho cha mẹ là hết nghĩa vụ và trách nhiệm mà còn làm chỗ dựa vững chắc cho cha mẹ mình khi đã về già. Bởi khi già đi cha mẹ chúng ta thường rất cô đơn vì con cái bận rộn từ công việc này đến công việc khác, không có nhiều thời gian dành cho cha mẹ. Chính vì thế cho nên để trở thành chỗ dựa tốt cho cha mẹ, bên cạnh chăm lo đầy đủ cuộc sống vật chất thì còn phải chăm lo đầy đủ về cuộc sống tinh thần cho cha mẹ. Hãy thu xếp thời gian để cùng ở bên cha mẹ, tâm sự và trò chuyện cùng cha mẹ nhiều hơn. Những việc người con nên làm cùng khi cha mẹ về già đó chính là ăn một bữa cơm ngon cùng bố mẹ, cùng kể những câu chuyện thơ bé, ôn lại những kỉ niệm của gia đình hay là vào những ngày lễ của cha mẹ, dịp nào đó thì nên tổ chức đông đủ tất cả anh em để sum vầy, để cho bố mẹ cảm thấy hạnh phúc hơn. Cuộc sống không phải người con nào cũng làm được. Ở đời ai cũng có bạn bè cũng có quan hệ xã hội nhưng đừng quá sa vào những đam mê quá mà bỏ quên người đã sinh thành ra chúng ta, nuôi dưỡng chúng ta nên người. Nhiều người còn cho rằng cha mẹ là gánh nặng của họ mà không hề ngần ngại khi đưa họ vào viện dưỡng lão, nơi mà đáng lẽ ra ở đó chỉ có những người neo đơn được ở." Công lao cha mẹ lớn lao và cho dù đi hết cả cuộc đời này thì người con vẫn không thể báo đáp được công lao to lớn ấy. Vì vậy, khi còn có thể thì chúng ta hãy đền đáp công ơn đó từ những việc làm đơn giản nhất, hãy là chỗ dựa vững chắc nhất cho cha mẹ khi về già. Đây chính là nghĩa vụ của con cái đối với cha mẹ mình.

    Đoạn văn nghị luận số 9
    Đoạn văn nghị luận số 9
    Đoạn văn nghị luận số 9
    Đoạn văn nghị luận số 9
  10. Công lao của cha mẹ đối với con cái là vô cùng quan trọng, đó là tình cảm vô cùng thiêng liêng và vô bờ bến, chính vì vậy là con cái luôn phải biết hiếu thảo, kính trọng đối với cha mẹ của mình. Cha mẹ là người sinh thành ra chúng ta, nuôi dưỡng chúng ta mỗi ngày, vì vậy công lao đó thật to lớn như trời bể, chúng ta phải biết quý trọng tình cảm đó, nó vô cùng thiêng liêng, đáng được trân trọng và giữ gìn. Trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ đó là biểu hiện lòng biết ơn, sự hiếu thảo đối với đấng sinh thành ra mình. Chúng ta phải có nghĩa vụ chăm sóc, hiếu thảo, biết ơn đối với cha mẹ, người đã có công lao to lớn, sinh thành ra mình, nuôi dưỡng chúng ta mỗi ngày. Trong cuộc sống cha mẹ luôn dành những điều tốt nhất cho con cái của mình, mong muốn con lớn lên có được cuộc sống đầy đủ, hạnh phúc nhất. Từ xưa đến nay dân tộc ta luôn coi trọng truyền thống hiếu thảo, phải có nghĩa vụ quý trọng và biết ơn đối với người sinh thành ra mình. Luôn phải có thái độ lễ phép, hiếu thảo, luôn thể hiện sự thành kính sâu sắc đối với những người đã sinh thành ra mình. Truyền thống đó từ xưa đến nay vẫn luôn được coi trọng và phát huy mỗi ngày, là con cái chúng ta cần phải biết vâng lời cha mẹ, cần phải hiếu thảo, giúp đỡ cha mẹ, đó là những việc làm cực kì quan trọng của mỗi con người. Luôn phải biết lo lắng, quan tâm đối với cha mẹ của mình. Phải biết hiếu thảo đối với cha mẹ. Cha mẹ là người có công lao to lớn trong việc sinh thành ra con cái của mình, vì vậy mỗi chúng ta cần phải biết quý trọng tình cảm đó thật chân thành, da diết và thể hiện sự yêu mến của mình đối với cha mẹ, luôn lo lắng, quan tâm và biết chăm sóc cha mẹ khi ốm đau bệnh tật. Trong xã hội chúng ta gặp rất nhiều tấm gương hiếu thảo và luôn quan tâm đến cha mẹ của mình, họ luôn biết dành những điều tốt nhất cho cha mẹ, luôn biết quan tâm và lo lắng cho cha mẹ, mong muốn cha mẹ không phải lo lắng, muộn phiền điều gì về mình, đó là những con người thật đáng khen ngợi, họ biết lo lắng, hiếu thảo, cư xử đúng mực đối với người đã sinh thành ra mình, đó là những điều đúng đắn nhất của mỗi chúng ta. Tuy nhiên trong xã hôi cũng có rất nhiều trường hợp không hiếu thảo với cha mẹ, họ cư xử không đúng mực với cha mẹ, có những cách cư xử không đúng gây ra những hậu quả xấu cho gia đình và xã hội. Đây là những trường hợp cần bị phê phán sâu sắc, mỗi chúng ta cần phải biết tự ý thức lại chính bản thân mình, để từ đó làm cho xã hội ngày càng giàu đẹp hơn. Trong cuộc sống chúng ta cần phải biết ý thức và có trách nhiệm hơn với gia đình, với cha mẹ, người đã sinh thành ra chúng ta, đó là những điều cần thiết và quan trọng nhất của mỗi con người. Công cha lớn lao, chúng ta phải biết hiếu thảo, lo lắng và đền đáp công ơn to lớn đó, bởi tình cha, tình mẹ là vô bờ bến, không có tình cảm nào có thể so sánh được.

    Đoạn văn nghị luận số 10
    Đoạn văn nghị luận số 10
    Đoạn văn nghị luận số 10
    Đoạn văn nghị luận số 10




Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy