Bài thơ: CHIỀU BUỒN

CHIỀU BUỒN

Thơ: Nghĩa Trần


Gom vệt nắng chiều rơi lặng lẽ
Hạ trở mình vỗ nhẹ hư không
Đàn trâu gặm cỏ trên đồng
Mây trôi lơ lửng đồi thông nghiêng mình

Cơn gió thoảng rung rinh chiếc lá
Khói mờ sương ôm cả lưng đồi
Mặt trời trở lại chiếc nôi
Bóng in vách núi chiều ngồi nỉ non

Trông cánh Nhạn bay mòn đôi mắt
Dõi phương xa đè chặt tâm hồn
Bao lần đứng đợi hoàng hôn
Bao lần vỡ mộng buồn dồn sâu tim

Ôm kỉ niệm thả chìm quá khứ
Bắt mình say để tự quên dần
Đường tình bước lạc đôi chân
Lời yêu khép lại chẳng cần ai thương.

Ảnh minh họa (Nguồn internet)
Ảnh minh họa (Nguồn internet)

Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy