Bài văn phát biểu cảm nghĩ bài "Bức thư của thủ lĩnh da đỏ" số 4
Từ năm 1854 đến nay đã một thế kỉ rưỡi trôi qua. Hơn hai triệu rưỡi người da đỏ ở Bắc Mỹ gần như bị tuyệt diệt. Đầu thiên niên kỉ mới, chúng ta mới có dịp được đọc bức thư của Xi-át-tơn gửi Tổng thống thứ 14 của nước Mỹ là Phreng- klin Pi-ơ-xơn. "Bức thư của thủ lĩnh da đỏ" đã từng được nhiều người trên thế giới đánh giá là văn bản hay nhất về thiên nhiên và môi trường.Qua việc từ chối chuyện mua đất và bán đất, thủ lĩnh Xi-át-tơn đã thể hiện một tình yêu quê hương vô cùng thắm thiết, nói lên tình cảm yêu quý, gắn bó mật thiết đối với thiên nhiên của người da đỏ. Thấm đẫm và dào dạt trong bức thư là những lời tâm huyết nồng cháy đầy sức thuyết phục.
Tình yêu quê hương vô cùng thắm thiết"Mảnh đất này đối với chúng tôi là thiêng liêng",câu văn vang lên như một lời thề. Quê hương của người da đỏ là "bầu trời này, nguồn sưởi ấm đất đai", là "bầu không khí trong lành và mặt nước long lanh"nơi cư trú lâu đời của họ, vì thế "làm sao mà có thể mua bán nổi?". Xi-át-tơn khẳng định: "Đối với đồng bào tôi, mỗi tấc đất là thiêng liêng...". Mỗi lá thông, mỗi bờ cát, mỗi hạt sương, mỗi bãi đất hoang, tiếng thì thầm côn trùng "là những điều thiêng liêng trong kí ức và kinh nghiệm" của đồng bào tôi.
"Mảnh đất này",quê hương tươi đẹp này là "bà mẹ của người da đỏ”. Yêu thương biết bao, gắn bó thân thiết biết bao! Có nhà thơ Việt Nam ca ngợi: "Em ơi em Đất Nước là máu xương của mình", thì giữa thế kỉ XIX, thủ lĩnh da đỏ đã viết: "Chúng tôi là một phần của mẹ và mẹ cũng là một phần của chúng tôi". Người da đỏ chẳng thể nào quên được mảnh đất tươi đẹp này" vì, như Xi- át-tơn đã viết:"Những bông hoa ngát hương là người chị, người em của chúng tôi. Những mỏm đá, những vũng nước trên đồng cỏ, hơi ấm của chú ngựa con và của con nqười, tất cả đều cùng chung một gia đình"."Mảnh đất này",quê hương của người da đỏ là vô cùng thiêng liêng. Với Xi-át-tơn thì "con suối đâu chỉ là những giọt nước, mà còn là máu của tổ tiên chúng tôi",
“Tiếng thì thầm của dòng nước chính là tiếng nói của cha ông chúng tôi”.Và những dòng sông đối với người da đỏ "là những người anh em của chúng tôi, làm chúng tôi nguôi đi những cơn khát. Những dòng sông chuyên chở thuyền bè và nuôi lớn con cháu chúng tôi". Không thể đê đem mua bán đổi chác "mảnh đất tươi đẹp đấy" vì không thể để cuộc đời cho “những người cha chăn dắt”, để đồng bào mình, những người da đỏ thân yêu "sẽ trở thành những đứa con của họ" - của người da trắng. Xi-át-tơn đã nói lên một cách thấm thìa về tình yêu quê hương và tình yêu tự do. Không thể bán quê hương cho ngoại bang, cũng không thể sống trong nô lệ dưới sự "chăn dắt" của ngoại tộc!Tác giả bức thư đã có một cách viết trùng điệp, tạo nên một giọng văn cuồn cuộn, ý tưởng được xoáy sâu, có sức cuốn hút mạnh mẽ ghê gớm:"Đối với đồng bào tôi, mỗi tấc đất là thiêng liêng",... "Còn chúng tôi, chúng tôi chẳng thể nào quên được mảnh đất tươi đẹp này"... “bởi lẽ mảnh đất này đối với chúng tôi là thiêng liêng”..., "Tiếng thì thâm của dòng nước chính là tiếng nói của cha ông chúng tôi" v.v...Qua đó, ta càng thấy rõ "Bức thư của thủ lĩnh da đỏ" là bài ca quê hương, bài ca về tự do và tình yêu quê hương.
Tình yêu thiên nhiên chan hòa với tình yêu xứ sở"Tôi biết người da trắng không hiểu cách sống của chúng tôi". Bằng so sánh hai nền văn hóa, hai cách sống của người da đỏ và người da trắng - kẻ đi "chinh phục" là hoàn toàn khác nhau. Người da trắng "lấy đi từ trong lòng đất những vật mua được, tước đoạt được, rồi bán đi như những con cừu và những hạt kim cương sáng ngời".Ở thành phố người da trắng "chẳng có nơi nào yên tĩnh cả, chẳng cỏ nơi nào là nghe được tiếng lá cây lay động vào mùa xuân hay tiếng vỗ cánh của côn trùng. Nếu có nghe thấy thì đó chỉ là những tiếng ồn ào lăng mạ trong tai". Người da trắng đã bắn hạ hàng ngàn con trâu rừng khi có đoàn tàu chạy qua. Cách nói, cách phê phán của Xi-át-tơn về hành động khai thác đến cạn kiệt, tàn phá môi trường của người da trắng, để lại những bãi hoang mạc, đầy thuyết phục, gần hai thế kỉ sau ta vẫn thấy mới mẻ, sâu sắc.
Xi-át-tơn khiêm tốn tự cho mình là "kẻ hoang dã" ông nói lên với tất cả niềm tự hào về cách sống của người da đỏ. Họ coi dòng sông "là người anh người em", họ cảm thấy "nhức nhối con mắt" nơi thành phố của người da trắng, họ “ưa những âm thanh êm ái của những cơn gió thoảng qua trên mặt hồ, được nước mưa gội rửa và thấm đượm hương thơm của phấn thông” v. v ...Xi-át-tơn nêu lên những lời cảnh báo, những lời khuyên chân thành sâu sắc. Ông cảnh báo: "Và cái gì sẽ xảy ra đối với cuộc sống, nếu con ngưởi không nghe được âm thanh lẻ loi của chú chim đớp mồi hay tiếng tranh cãi của những chú ếch ban đêm bên hồ?". Ông nêu lên điều kiện hay là sự khuyên bảo.
Phải biết chung sống, chan hòa với thiên nhiên: "Không khí quả là quý giá đối với người da đỏ, bởi lẽ bầu không khí này là của chung, muông thú cây cối và con người cùng nhau hít thở. Người da trắng cũng cùng chia sẻ, hít thở bầu không khí đó".Những điều kiện mà Xi-át-tơn đưa ra đều hướng về mục tiêu bảo vệ thiên nhiên, bảo vệ môi trường. Một cách nói trùng điệp, mạnh mẽ, đầy sức thuyết phục:"Nếu chúng tôi bán cho Ngài mảnh đất này, Ngài phải nhớ rằng không khí đối với chúng tôi là vô cùng quý giá và phải chia sẻ linh hồn với tất cả cuộc sống mà không khí ban cho...". Hay: "Nếu có bán cho Ngài mành đất này, Ngài phải giữ gìn và làm cho nó hành một nơi thiêng liêng cho ngay cả người da trắng cũng có thể thưởng thức được những làn gió thấm đượm hương hoa đồng cỏ".
Hay: "Nếu có quyết định chấp nhận yêu cầu của Ngài, chúng tôi phải đưa ra một điều kiện – đó là, người da trắn phải đối xử với các muông thú sống trên mảnh đất này như những người anh em".Cuối bức thư, Xi-át-tơn nêu rõ mối quan hệ giữa con người với thiên nhiên, phải học cách sống giữa thiên nhiên: "Con người là gì nếu cuộc sống thiếu những con thú?"..."Mọi vật trên đời đều có sự ràng buộc". Và sâu sắc thay khi vị thủ lĩnh người da đỏ nói: "Đất là Mẹ". "Con người chưa biết làm tổ để sống".
Biết "làm tổ để sổng" tức là làm cho chính mình!Ngày nay, chúng ta nói: Trái đất và bầu trời là ngôi nhà chung của nhân loại. Bài học yêu quý, giữ gìn, bảo vệ thiên nhiên môi trường là bài học vô cùng sâu sắc đối với mọi người, đối với chúng ta khi đọc "Bức thư của thủ lĩnh da đỏ”.