Bài văn tả con lợn số 5
Bà nội em có nuôi một chú lợn. Ngày bà mới bắt về, lợn chỉ bằng cái bầu con, bé bé xinh xinh, vậy mà giờ to bằng xô nuớc cỡ vừa, mọi người trong xóm ai cũng bảo lợn bà em nuôi khéo, nhanh lớn quá.
Thân nó dài chừng nửa mét và to hơn gánh nước nhà bà. Đi theo cái thân là cái bụng cồng kềnh và lê lết gần sát đất, đôi mông tròn mẩy và nở nang. Đầu nó to, nhìn giống quả bưởi da xanh nằm ngang, mặt ngắn ngắn, cái mõm dài, đầu mõm luôn ướt. Mắt lúc nào cũng ti hí mở he hé, chẳng xứng gì với đôi tai to nghểnh kia.
Khi cử động vành tai lại rung rung. Hai cái lỗ mũi nhỏ giữa cái mõm dài như nắp sữa bò. Hai lỗ mũi chú lúc nào cũng chun chun, cái mũi ngửi thức ăn và đánh hơi rất giỏi. Mỗi đợt cám vào chỉ vài phút húp sụt sụt là chú đã làm hết bay cả máng. Chân to như bắp chân người lớn, chắc khỏe nâng đỡ lấy thân hình béo ú của chú. Đuôi không dài, thon thon như đôi đũa ăn, chóp đuôi có chùm lông phe phẩy đuổi tất cả mấy con ruồi nhặng phá quấy.
Em rất thích chú lợn của nội nuôi vì chú rất đáng yêu và thật ngộ nghĩnh. Mỗi khi về nội chơi, em chăm sóc chú lợn thật tốt để chú ngày càng to béo, khỏe mạnh.