Bài văn tả con lợn số 9
Để cải thiện đời sống, nhà em có nuôi một chú lợn thuộc giống lợn lai. Em rất thích sự ngộ nghĩnh của chú.
Con lợn có màu da trắng hồng. Khi mới mang về, nó nặng chừng mười ki-lô-gam. Đến nay, mới ba tháng mà nó đã nặng gần sáu mươi ki-lô-gam. Chú lợn này có chiếc mõm dài trông thật ngộ nghĩnh. Trên mõm chú còn có hai lỗ mũi lúc nào
cũng ướt. Mõm lợn không ngớt cử động, lúc thi ủi phá, lúc thì táp thức ăn, lúc thì kêu eng éc. Hai tai lợn to bằng hai bàn tay em cụp xuống.
Đôi mắt lợn thì lúc nào cũng ti hí… Thân lợn thon và dài. Em thường cho nó ăn no nên bụng chú lợn lúc nào cũng căng tròn. Cuối thân lợn có một cái đuôi be bé. Chót đuôi có một chùm lông trông như cây chổi cùn bé tí. Cái đuôi ấy luôn luôn phe phẩy để đuổi ruồi muỗi. Con lợn nhà em phàm ăn lắm. Mỗi lần mẹ em cho lợn ăn, nó uống cạn hết nước rồi mới ăn phần cái. Khi ăn, chiếc đuôi cứ ngoe nguẩy ra chiều mừng rỡ.
Để cho lợn chóng lớn, mẹ em cho lợn ăn cám trộn với rau, với chuối, đôi khi còn thêm cả cá khô. Bố em thường tắm cho lợn trước khi cho nó ăn. Bốn chân lợn cao và chắc khỏe, nần nẫn những thịt. Con lợn nhà em dễ thương lắm. Mỗi lần em vuốt ve trên mình là nó nằm xuống ngay. Từ ngày nuôi lợn, gia đình em bận rộn thêm nhưng rất vui.
Em thường giúp ba má chăm sóc lợn như cho lợn ăn, phụ dọn vệ sinh chuồng trại. Ba má em thường bảo: “Con lợn này mau lớn, chắc sẽ giúp gia đình ta giải quyết đỡ khó khăn về kinh tế . Em tin là như vậy.