Đại tướng Nguyễn Chí Thanh
Nguyễn Chí Thanh tên khai sinh của anh là Nguyễn Vịnh sinh ngày 1-1-1914 trong một gia đình bần nông ở thôn Niêm Phò, huyện Quảng Điền, Thừa Thiên Huế.
Năm 1934, ông tham gia cách mạng trong phong trào Mặt trận Bình dân. Năm 1937, ông gia nhập Đảng Cộng sản Đông Dương, lần lượt giữ các chức vụ: Bí thư chi bộ, Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên. Tại Hội nghị Đảng toàn quốc ở Tân Trào tháng 8/1945, ông được bác đặt tên cho là Nguyễn Chí Thanh. Từ đây cái tên này trở thành một phần lịch sử của quân đội ta, của Cách mạng Việt Nam.
Nguyễn Chí Thanh là cán bộ lãnh đạo giỏi cả về chính trị lẫn quân sự và có tài năng về lí luận chính trị quân sự. Bở lẽ đó mà năm 1950 Thường vụ Trung ương Đảng ta và Chủ tịch Hồ Chí Minh đã trực tiếp điều động đồng chí Nguyễn Chí Thanh về Trung ương để phụ trách công tác Tuyên huấn, Thanh vận và Đối ngoại. Ngày 1-7-1950, đồng chí Nguyễn Chí Thanh nhận nhiệm vụ Phó Bí thư Tổng Quân ủy, Chủ nhiệm Tổng cục chính trị.
Năm 1959, ông được phong quân hàm Đại tướng Đảng (1960), đại tướng Nguyễn Chí Thanh lại được bầu vào BCH Trung Ương, được cử vào Bộ chính trị và Ban bí thư. Năm 1961, Đại tướng Nguyễn Chí Thanh được giao nhiệm vụ phụ trách Ban nông nghiệp của Đảng.Trong chống Mỹ cứu nước, BCH TW Đảng lại điều đồng chí trở lại quân đội. Đại tướng Nguyễn Chí Thanh còn là Uỷ viên Hội đồng quốc phòng nước Việt Nam dân chủ cộng hòa.
Đại tướng mất ngày 6 tháng 7 năm 1967 tại Hà Nội do một cơn nhồi máu cơ tim khi ra Hà Nội để báo cáo với Chủ tịch Hồ Chí Minh về tình hình miền Nam.