Em yêu quý và kính trọng mẹ nhất trên đời.
Có lẽ khi còn nhỏ ai cũng được nghe câu hát ru, hay những vần thơ: “Con dù lớn vẫn là con của mẹ. Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”. Và trong bài văn này, em sẽ kể về người mẹ tuyệt vời của em – người mẹ luôn yêu thương con mình bằng cả cuộc đời. Nếu ai hỏi em rằng người mà em yêu quý nhất là ai thì em sẽ không cần suy nghĩ trả lời: Người em yêu quý nhất là mẹ.
Năm nay mẹ em ngoài 30 tuổi. Mẹ chẳng phải là bác sĩ hay kỹ sư mẹ chỉ là một nông dân bình thường. Mẹ em có vóc dáng thon thả. Mặt mẹ hình trái xoan rất xinh. Ai đã từng gặp mẹ một lần thì khó có thể quên được. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt đen láy thể hiện sự thông minh sắc xảo em rất thích ngắm nhìn đôi mắt ấy. Đôi mắt như biết nói, biết cười, động viên, khích lệ em học tập, biết xoa dịu nỗi đau trong em.
Ai cũng bảo người nào có chiếc mũi dọc dừa thì rất xinh. Mẹ em đâu có chiếc mũi dọc dừa mà em thấy mẹ cũng rất xinh. Mặc dù mẹ vất vả cả ngày nhưng lúc nào trên đôi môi của mẹ cũng nở nụ cười tươi rói. Nước da trắng hồng thời con gái của mẹ giờ đã chuyển sang màu ngăm ngăm. Mái tóc dài đen mượt của mẹ luôn được mẹ buộc gọn gàng sau gáy. Em rất thích mẹ mặc chiếc quần bò màu xanh với chiếc áo màu tím hoa cà trông rất hợp với dáng người của mẹ.
Mẹ là người phụ nữ xứng đáng với 4 chữ "công - dung - ngôn - hạnh". Tất cả mọi công việc trong gia đình đều đổ dồn lên đôi vai của mẹ. Mẹ chăm lo cho hai chị em em từ cái ăn đến cái mặc. Sáng nào mẹ cũng dậy từ rất sớm để chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà.
Mẹ là người luôn yêu thương chồng con hết mực. Hễ trong nhà có ai bị ốm mẹ đều phải thức trắng cả đêm. Em nhớ có lần đã không nghe lời mẹ đi bắt ve sầu với đám bạn giữa trời nắng chang chang. Tối về em bị sốt rất cao. Mẹ vội vàng tìm lá để xông cho em, mẹ còn nấu cháo tía tô cho em ăn. Nhìn mẹ vất vả, lo lắng cho em, em ân hận vô cùng. Lúc đó, em chỉ muốn ngồi dậy ôm trầm lấy mẹ mà nói :"Mẹ ơi con xin lỗi mẹ. Từ nay con sẽ nghe lời mẹ". Mẹ em tuy rất hiền nhưng cũng rất nghiêm khắc với chúng em. Mặc dù cả ngày bận rộn với công việc nhưng tối đến mẹ vẫn kèm em học bài. Những lúc em bị điểm kém, mẹ không đánh mắng em mà chỉ động viên, an ủi em lần sau phải cố gắng hơn. Mẹ nói hai chị em em là tất cả niềm hy vọng của mẹ. Chính mẹ đã truyền sức mạnh cho em để em cố gắng trong học tập.
Em yêu mẹ biết bao. Em tự nhủ mình phải cố gắng học thật giỏi để đền đáp công ơn của mẹ. Mẹ đúng là người mà em yêu quý và kính trọng nhất trên đời.
Tho Dang 2018-12-24 09:23:57
Quá hay ☆☆☆☆☆