Nhớ Quy Thành
Quy Nhơn một dải lụa vàng
Nhấp nhô biển cát với làn sóng xô
Sóng xô thuyền vỗ mạn bờ
Yêu em anh nhớ mộng vô Quy thành!
Nhìn hình biển rạn san hô
Nước xanh xanh thắm nhấp nhô gợn tình
Yêu sao biển cát quê mình
Trải dài bóng nắng nghiêng hình áo the
Chiều về ghềnh ráng thuyền ghe
Tấp nập bên biển lòng nghe dạt dào
Ta về bãi tắm ngọt ngào
Ngày xưa Hoàng Hậu đã vào cùng Vua
Tiếng thơ bên võng đong đưa
Tới mộ Mặc Tử trưa vừa đến nơi
Nhìn hàng dương đã buông lơi
Nhớ lời Người đó rao rằng bán trăng
Trăng treo cành liễu đợi chờ
Ánh trăng vàng ngọc hững hờ làm sao
Ta về thăm lại Quy Hòa
Thương người bạn cũ tuy xa mà gần
Chiều tà trên dốc Mộng Cầm
Ung dung ta bước bóng râm biển trào
Yêu quê hơn những nơi nào
Quy Nhơn lộng gió ta trao đêm hồng!
Phuc Le