Thác Iguazu
Nằm giữa biên giới Brazil và Argentina, thác Iguazu được cả hai quốc gia ra sức bảo vệ và thu hút hàng trăm nghìn du khách đến đây tham quan và nghỉ dưỡng. Thác Iguazu được người Tây Ban Nha phát hiện ra lần đầu tiên vào năm 1541. Tên thác gọi theo tiếng bản địa Guarani gồm hai âm "I" là lớn và "Guazu" là nước có nghĩa là “nước lớn”. Thác nước hình thành từ sự phun trào của núi lửa, tạo nên khe nứt trong lòng đất. Dòng dung nham rực lửa ngày trước bây giờ đã biến thành những dải nước nối nhau chảy xuống dòng sông xanh mát.
Một truyền thuyết của những thổ dân da đỏ lại cho rằng sự hình thành của thác Iguazu là kết quả của sự ghen tuông của một vị thần. Chuyện kể rằng, có một thuỷ thần đã lên kế hoạch kết hôn với một thiếu nữ xinh đẹp ở trần gian tên là Naipi con gái của tộc trưởng ở đây. Nhưng cô gái không chấp nhận và bỏ trốn cùng người yêu của mình là chiến binh Taroba trên chiếc thuyền độc mộc. Trong cơn phẫn nộ, vị thần đã tạo ra một dòng thác khổng lồ để nhấn chìm chiếc thuyền của họ. Cũng từ đó, trên dòng sông Iguazu đã xuất hiện dòng thác lớn tồn tại cho đến bây giờ.
Hệ thống thác Iguazu gồm 275 thác lớn nhỏ, trải dài hơn 2km trên sông Iguazu và cao trung bình hơn 60m, số lượng dòng còn biến đổi và phụ thuộc vào các mùa trong năm. Trong đó, thác Devil’s Throat nghĩa là “Họng của quỷ” là thác lớn nhất và ấn tượng nhất, thác đổ từ độ cao 82m, với chiểu rộng 150m và dài 700m. Trung bình thác Iguazu chảy 1.500m3 nước mỗi giây. Đặc biệt vào mùa mưa lớn có thể lên đến 13.000m3 mỗi giây, đủ lấp đầy được 5 bể bơi Olympic. Iguazu đã được công nhận là một trong bảy kỳ quan thiên nhiên thế giới của tổ chức NOWC.