Top 10 Bài văn kể về trải nghiệm đi thăm Lăng Bác (Ngữ văn 6) hay nhất

Thai Ha 2896 3 Báo lỗi

Cuộc đời mỗi người là sự nối tiếp của những chuyến đi. Mỗi chuyến đi đều mang lại những ý nghĩa, để lại ấn tượng khác nhau. Trong số những chuyến đi ấy, có một ... xem thêm...

  1. Để khen thưởng, động viên cho những học sinh có thành tích tốt trong năm học vừa qua trường em đã tổ chức một chuyến viếng lăng Bác.


    Em rất háo hức và kỳ vọng vì sẽ được nhìn thấy Bác Hồ. Sáu giờ sáng, tất cả các chiếc xe đều xuất phát. Chuyến xe dừng tại lăng Bác lúc bảy giờ ba mươi phút sáng. Ngay khi bước xuống xe cảm giác đầu tiên của em là sự choáng ngợp bởi không gian rộng lớn và sự trang nghiêm, thành kính nơi đây. Đường vào lăng Bác có rất nhiều những chú bộ đội đứng gác lăng, các chú đứng trang nghiêm với khẩu súng trên vai. Các chú bộ đội là người ngày đêm canh giữ, bảo vệ bình yên cho giấc ngủ của Bác, ai cũng có khuôn mặt thật nghiêm trang.


    Hôm ấy không chỉ có thầy cô và chúng em đến thăm lăng và còn rất nhiều những đoàn tham quan khác, họ đến từ khắp nơi của Tổ Quốc. Đôi khi em còn bắt gặp những đoàn tham quan của những du khách nước ngoài. Nhìn những đoàn tham quan, em cũng như các bạn đều tràn ngập cảm xúc tự hào.

    Sau lễ duyệt binh, chúng em được các thầy cô hướng dẫn xếp hàng để đi vào lăng. Không gian trong lăng không rộng lắm nhưng không khí lại vô cùng thành kính, thiêng liêng. Bác nằm đấy, đôi mắt hiền từ nhắm lại như đang chìm vào giấc ngủ sâu, miệng Bác như hé một nụ cười. Bác như phát ra vầng hào quang chói lọi, vừa suy nghĩ, vừa gần gũi.


    Chuyến tham quan lăng Bác quả thật là một chuyến đi đầy thú vị. Cũng qua chuyến đi này, em cũng thêm yêu quê hương, đất nước của mình.

    Hình minh hoạ
    Hình minh hoạ

  2. Trước khi kết thúc năm học, trường em đã tổ chức cho học sinh đến viếng lăng Bác.


    Hôm đó, em dậy từ rất sớm và được bố đưa đến trường. Đúng bảy giờ, đoàn xe bắt đầu xuất phát. Em cảm thấy vô cùng háo hức vì đây là lần đầu tiên được đến viếng lăng Bác. Trên đường đi, anh hướng dẫn viên du lịch đã bắt nhịp cho chúng tôi hát vang những bài ca về Bác Hồ kính yêu.


    Khoảng một tiếng sau thì xe đến nơi. Các lớp được thầy cô hướng dẫn, sắp xếp thành các hàng, và theo từng khối lớp di chuyển vào viếng Bác Hồ. Đường đi bộ vào lăng Bác khá dài, trời lại nắng nhưng dù có phải chờ đợi lâu đến đâu, chúng em vẫn trật tự, im lặng …


    Giữa Quảng trường Ba Đình lịch sử, lăng Bác uy nghi mà gần gũi. Phía trước Lăng là dòng chữ “Chủ tịch Hồ Chí Minh”. Trước thềm lăng là hai cây đại to, nở hoa vàng rực, những chậu hoa rực rỡ sắc màu, hương thơm man mác thoảng theo làn gió. Sau một chặng đường dài, cuối cùng lớp tôi cũng đã vào bên trong lăng Bác. Không khí trong Lăng tĩnh lặng và trang nghiêm. Dòng người nhẹ nhàng di chuyển, mắt hướng về nơi Bác đang yên nghỉ. Bác nằm đó, an lành trong giấc ngủ, nét mặt rạng ngời. Tim em như nghẹn lại, bước chân như cố níu chậm hơn để được nhìn ngắm Bác lâu hơn. Hàng người vẫn đi chậm rãi, ngay ngắn.


    Ra khỏi Lăng, các anh chị hướng dẫn viên dẫn chúng em đi thăm quan Phủ Chủ tịch, nhà sàn, ao cá Bác Hồ, nhà Bảo tàng, được nhìn tận mắt từng dụng cụ sinh hoạt của Bác thường ngày: đôi dép cao su, chiếc gậy tre, chiếc mũ cối, bộ quần áo vải bạc màu, chiếc giường Bác nằm, chiếc bàn làm việc, chiếc ghế Bác ngồi… Những câu chuyện về Bác khiến chúng em cảm thấy thật tự hào.


    Nhớ về Bác, em càng thấm thía lời dạy năm xưa Bác. Em tự nhủ phải cố gắng học tập để tương lai góp phần xây dựng đất nước.

    Hình minh hoạ
    Hình minh hoạ
  3. Vào ngày lễ Quốc khánh mùng 2 tháng 9 vừa rồi, em được bố mẹ đưa đi viếng lăng Bác. Đó là một chuyến đi vô cùng thú vị đối với em.


    Chuyến xe xuất phát từ lúc bảy giờ ba mươi phút sáng. Khoảng ba mươi phút sau thì đến nơi. Sau khi xuống xe, theo sự sắp xếp của cô giáo, cả lớp xếp thành hai hàng, di chuyển vào khu vực lăng Bác. Ngay từ phía xa, tôi đã nhìn thấy lăng Bác Hồ to lớn nằm đấy. Hai bên đường vào trong lăng là hàng tre xanh tốt. Cả lớp trật tự, đi theo hàng tiến vào lăng. Các chú bộ đội canh gác lăng đều đứng rất nghiêm trang. Tiến vào trong lăng, tôi cảm thấy khá lạnh. Theo lời của cô giáo thì trong lăng luôn phải duy trì nhiệt độ thấp để có thể bảo quản thi hài của Bác Hồ tốt nhất.


    Không khí trong lăng thật yên lặng, nghiêm trang. Bác Hồ nằm đó giống như đang ngủ vậy. Khuôn mặt Bác hiền từ giống như trong những bức tranh tôi được xem. Khi được nhìn thấy Bác, em cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Thật tiếc, rất nhanh sau đó, chúng em đã phải di chuyển ra ngoài. Sau khi tham quan lăng Bác, cô giáo còn đưa chúng em đến tham quan nhà sàn, ao cá của Bác, bảo tàng Hồ Chí Minh. Cô đã kể cho cả lớp nghe rất nhiều câu chuyện hay về Bác Hồ.


    Sau chuyến viếng thăm lăng Bác, em đã học thêm được nhiều kiến thức bổ ích hơn. Em cảm thấy thật tự hào khi đất nước mình có một con người vĩ đại như Bác Hồ.

    Hình minh hoạ
    Hình minh hoạ
  4. Vào ngày kỉ niệm sinh nhật Bác Hồ - ngày 19 tháng 5 vừa rồi, em được bố mẹ đưa đến viếng thăm lăng của Bác Hồ. Với em, đó là một chuyến đi vô cùng ý nghĩa.


    Từ hôm trước, mẹ đã chuẩn bị đầy đủ mọi đồ dùng cần thiết cho chuyến đi. Em được yêu cầu phải đi ngủ thật sớm. Sáng hôm sau, đúng bảy giờ là cả gia đình xuất phát. Từ nhà em đến lăng Bác phải mất ba mươi phút di chuyển bằng xe máy.


    Đến nơi, em cảm thấy vô cùng bất ngờ. Không gian xung quanh lăng Bác thật rộng. Hôm nay có rất đông người dân đến viếng lăng. Sau khi bố đi gửi xe, cả nhà cùng tiến vào khu vực trung tâm của lăng. Từng dòng người nối nhau chờ để vào được viếng Bác Hồ. Họ đến từ khắp nơi trên mọi miền tổ quốc này. Dù bên ngoài khá nắng nóng, nhưng em vẫn cảm thấy vô cùng háo hức. Khoảng một tiếng sau, em và bố mẹ mới tiến vào lăng. Bên trong lăng khá lạnh. Các chú bộ đội ai cũng đứng gác rất nghiêm trang. Đây rồi, Bác Hồ đang nằm đó. Khuôn mặt Bác mới hiền từ làm sao. Chòm râu dài, mái tóc bạc phơ. Vầng trán cao và rộng. Đôi môi thì như đang mỉm cười. Hình ảnh Bác lúc này không khác so với những lời thơ, câu hát hay bức tranh mà em từng đọc, từng nghe và từng thấy. Bác Hồ nằm đó, yên giấc ngủ.


    Sau khi thăm lăng Bác, bố mẹ còn đưa em đến thăm nhà sàn - nơi Bác từng sống và làm việc. Những kỷ vật như đôi dép, chiếc mũ cối… của Bác vẫn nằm đó. Chắc chắn ai nhìn thấy cũng sẽ vô cùng cảm động. Bên cạnh nhà sàn là vườn cây, ao cá của Bác.


    Mẹ đã kể cho em nghe một vài câu chuyện về Bác Hồ. Em nghe xong mà cảm thấy vô cùng xúc động. Chuyến viếng thăm lăng Bác quả thật vô cùng ý nghĩa đối với em.

    Hình minh hoạ
    Hình minh hoạ
  5. Một đêm nhanh chóng qua đi, đúng 6 giờ chúng tôi đã có mặt tại sảnh lớn của khách sạn, ăn mặc quần áo học sinh nghiêm trang, lịch sự. Theo sự hướng dẫn của các thầy cô rồi đi đến lăng Bác. Dù đã liên lạc với người quản lý viếng lăng từ trước nhưng chủ nhật, khách tham quan đến viếng quá đông, chúng tôi phải chờ gần một tiếng đồng hồ mới được vào lăng viếng Bác. Người trưởng đoàn đọc bài viếng, giới thiệu tên đoàn xong thì cả đoàn cùng đứng ngay ngắn, chầm chậm bước theo hai người lính gác lăng dâng hoa phía trước tiến vào lăng Bác. Khác hẳn với nhiệt độ bên ngoài nắng chói chang, trong lăng mát lạnh và yên tĩnh, ai cũng tỏ lòng thành kính với vị lãnh tụ muôn vàn kính yêu, bước đi nhẹ nhàng không một tiếng động. Người nằm trên giường ở giữa lăng, ánh sáng nhu hòa màu vàng chiếu lên khuôn mặt hiền từ của Người, yên bình vô cùng…


    Mặt trời lên cao thì chúng tôi cũng rời khỏi lăng, theo dòng người đông đúc hướng về khu di tích phủ Chủ tịch. Địa điểm đầu tiên là nhà sàn Bác Hồ, căn nhà được phục chế theo nhà sàn mà Bác ở những ngày cuối cuộc đời vĩ đại của mình. Ngôi nhà nhỏ đơn sơ nằm khiêm tốn tại một góc, hòa vào thiên nhiên bình dị, xinh đẹp. Cô hướng dẫn viên nói, trong nhà những kỷ vật của Bác vẫn còn lưu giữ lại, nơi này nơi kia là nơi Bác ngồi đọc công văn, viết và sửa di chúc, gửi thư cho đồng bào, cho thiếu nhi. Chúng tôi dường như tưởng tượng ra được hình ảnh Bác trầm ngâm bên khung cửa sổ, nắn nót viết từng dòng chữ chứa đựng tình yêu thương bao la rộng lớn.


    Con đường dẫn vào nhà sàn ôm ấp lấy ao cá Bác Hồ với diện tích khá lớn, nước hồ trong veo, cá chép đủ màu sắc thi nhau bơi lội tung tăng trong nước mát. Có những con cá rất to, hai bên miệng còn có râu, cô giáo tôi bảo nó chắc hẳn đã già lắm rồi. Vừa đi, cô hướng dẫn viên vừa giới thiệu về lịch sử của ao cá, kể những câu chuyện của Bác với ao cá ấy. Du khách trong nước và quốc tế xen lẫn với nhau, ai cũng trầm trồ về vẻ đẹp của ao cá.


    Vì phải trở về vào buổi chiều nên chúng tôi không được tham quan toàn bộ khu di tích, sau khi tham quan ao cá, địa điểm cuối cùng là Khu Viện Bảo tàng Hồ Chí Minh. Viện Bảo tàng trang nghiêm, trưng bày rất nhiều hiện vật, tư liệu về cuộc đời và con người của Bác. Bên cạnh mỗi hiện vật đều chú thích tên, thời gian mà Bác sử dụng và những câu chuyện xung quanh. Có rất nhiều câu chuyện mà chúng tôi chưa bao giờ nghe đến. Vừa tham quan, chúng tôi vừa cảm thán về cuộc đời và những năm tháng kháng chiến của Người, tiếp thu được bao điều ý nghĩa và thú vị.


    Thời gian trôi qua nhanh, chiều đến, chuyến tham quan của chúng tôi cũng phải kết thúc. Cả đoàn cùng chụp một bức ảnh lưu niệm rồi lên xe ra về. Dù chuyến đi ngắn ngủi nhưng để lại rất nhiều ấn tượng, lần đầu tiên tôi được tận mắt nhìn thấy một phần cuộc đời của Bác Hồ kính yêu. Để rồi sau này, cảm giác tự hào và xúc động khi vào lăng viếng Bác vẫn còn in đậm mãi trong tôi.

    Hình minh hoạ
    Hình minh hoạ
  6. Hè năm ngoái, em cùng gia đình đã có chuyến đi thăm lăng Bác rất vui và lí thú. Trải nghiệm đi thăm lăng Bác không chỉ thú vị mà còn giúp em có thêm những hiểu biết về chủ tịch Hồ Chí Minh kính yêu của dân tộc ta.


    Trên đường đi em đã rất háo hức, chỉ mong nhanh chóng đến nơi. Khi đứng trước Quảng trường Ba Đình rộng lớn, nơi mà Bác Hồ đã đọc bản Tuyên ngôn độc lập trước quốc dân đồng bào, tuyên bố nền độc lập của dân tộc, khai sinh ra nước Việt Nam dân chủ cộng hòa, em xúc động và tự hào vô cùng. Cả gia đình em cùng các du khách đến thăm quan đều xếp hàng trật tự để vào lăng viếng Bác. Trong lăng rộng và sáng, em có cảm giác thứ ánh sáng ấy không phải là những ánh điện mà do chính vầng hào quang tỏa ra từ Bác, đến gần nơi Bác yên nghỉ, em có thể nhìn rõ chân dung của Bác. Khuôn mặt hiền từ, phúc hậu của Bác cũng giống như những bức tranh, những tư liệu về Bác mà em từng nhìn thấy nhưng cảm giác đến gần Bác thì cảm xúc chân thực và tình cảm cũng tha thiết hơn rất nhiều.


    Đây là một chuyến đi mang đến cho em những trải nghiệm lạ lẫm, nhưng vô cùng lí thú. Qua đó, khơi gợi trong em niềm tự hào về lịch sử dân tộc, giúp em hiểu thêm cuộc đời và sự nghiệp của Bác Hồ - một trong những con người vĩ đại nhất thế kỉ XX.

    Hình minh hoạ
    Hình minh hoạ
  7. Cứ mỗi độ hè về, cả gia đình em lại háo hức chuẩn bị cho chuyến du lịch sau khoảng thời gian học tập và lao động mệt mỏi. Năm nay cũng vậy, để thưởng cho thành tích học tập tốt của em và em gái, bố đã quyết định tổ chức chuyến du lịch dài ngày ra Hà Nội để tham quan thủ đô ngàn năm văn hiến. Và điểm đến đầu tiên trong chuyến thăm quan chính là Lăng Bác.


    Tuy đã nghe kể rất nhiều về địa danh này nhưng trực tiếp đến thì em chưa từng. Trên đường đi em đã rất háo hức và mong chờ, chỉ mong nhanh chóng đặt chân đến lăng Bác, để được vào lăng thăm viếng người cha già của dân tộc Việt Nam.


    Xe đến nơi, mở ra trước mắt em là một không gian vô cùng rộng lớn, lại có phần trang nghiêm, thành kính. Đối diện với lăng Bác là một khoảng đất rộng, xanh mướt bởi những đám cỏ xanh, theo lời bố em thì đó chính là quảng trường Ba Đình, nơi mà Bác Hồ của chúng ta đã đọc bản Tuyên ngôn độc lập trước quốc dân đồng bào, tuyên bố nền độc lập của dân tộc, khai sinh ra nước Việt Nam dân chủ cộng hòa.


    Trước quảng trường có cột cờ rất lớn, lá cờ đỏ sao vàng tung bay phấp phới trong gió. Đây là lần đầu tiên em có cảm giác hân hoan, tự hào và yêu thương đất nước Việt Nam như vậy. Có lẽ không chỉ em mà tất cả du khách đến thăm quan nơi đây cũng cảm nhận được những cảm xúc khó nói thành lời như vậy.

    Hai bên lăng Bác là hai rặng tre xanh thẳng tắp, hiên ngang như chính những người dân Việt Nam kiên cường ngày đêm ở bên Bác. Tre là biểu tượng cho sức mạnh và tinh thần của con người Việt Nam, hình ảnh hàng tre bên lăng càng gợi nhiều ý niệm về truyền thống cũng như tình cảm kính yêu của con người Việt Nam đối với Bác. Nhìn thấy hình ảnh hàng tre bên lăng, em bỗng nhớ đến những câu thơ đầy tha thiết, chân thành của nhà thơ Viễn Phương trong bài thơ “Viếng lăng Bác”:


    “Con ở Miền Nam ra thăm lăng Bác

    Bỗng thấy trong sương hàng tre bát ngát

    Ôi hàng tre xanh xanh Việt Nam

    Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng”


    Trước cửa dẫn vào lăng Bác có các chú bộ đội mặc lễ phục màu trắng đứng gác trang nghiêm. Sau khi xếp hàng thì cả gia đình em cũng đã có thể vào lăng viếng Bác. Không khí trong Lăng tĩnh lặng và trang nghiêm. Dòng người chậm rãi di chuyển, mắt hướng về nơi Bác đang an nghỉ. Bác nằm đó, bình yên trong giấc ngủ, vẻ mặt rạng ngời. Tim em như nghẹn lại, bước chân muốn níu nhẹ đi để có thể trông thấy Bác lâu hơn nữa. Dòng người cứ đi chầm chậm, ngay ngắn.


    Ra khỏi Lăng, bố mẹ lại đưa em vào thăm Phủ Chủ tịch, nhà được làm bằng gỗ, ao cá Bác Hồ, nhà Trưng bày, được thấy tất cả những vật dụng quen thuộc của Bác thường ngày: đôi dép cao su, cây gậy gỗ, chiếc mũ cối, bộ quần áo đã sờn, chiếc giường Bác nằm, cái bàn làm việc, chiếc ghế Bác ngồi. Từng câu chuyện của Bác khiến em thấy rất xúc động. Nhớ về Bác, em càng thấm nhuần lời dạy năm xưa Bác. Em tự nhủ phải cố gắng học tập để tương lai góp phần xây dựng nước nhà.


    Đây là một chuyến đi vô cùng lí thú, em không chỉ biết đến một địa danh mới mà em cũng hiểu thêm được con người, cuộc đời và nhan cách cao đẹp của Hồ Chí Minh - một con người vĩ đại. Em thêm yêu và tự hào về quê hương đất nước.

    Hình minh hoạ
    Hình minh hoạ
  8. Sau khi kết thúc năm học, bước vào kì nghỉ hè, bố em đã đưa cả gia đình cùng đi thăm lăng Bác. Chuyến đi này vô cùng lí thú, em đã có thêm những hiểu biết mà còn thêm kính yêu vị cha già dân tộc.


    Trên đường đi em đã rất háo hức và mong chờ, chỉ mong có thể nhanh chóng đặt chân đến lăng Bác, có thể nhanh chóng vào lăng thăm viếng người cha già của dân tộc Việt Nam. Xe đến nơi, mở ra trước mắt em là một không gian vô cùng rộng lớn, lại có phần trang nghiêm, thành kính. Đối diện với lăng Bác là một khoảng đất rộng, xanh mướt bởi những đám cỏ xanh. Theo lời bố em thì đó chính là quảng trường Ba Đình, nơi mà Bác Hồ của chúng ta đã đọc bản Tuyên ngôn độc lập trước quốc dân đồng bào, tuyên bố nền độc lập của dân tộc, khai sinh ra nước Việt Nam dân chủ cộng hòa.


    Trước lăng là Quảng trường Ba Đình rộng lớn, có cột cờ với lá cờ đỏ sao vàng tung bay phấp phới trong gió gợi cho em một cảm xúc tự hào, đây là lần đầu tiên em có cảm giác hân hoan, tự hào và yêu thương đất nước Việt Nam như vậy. Có lẽ bởi chính không gian của lịch sử, không gian hào hùng của dân tộc đã tác động đến nhận thức cũng như tình cảm của mỗi người. Và có lẽ cảm xúc hân hoan tự hào ấy không chỉ em mà tất cả những người đến thăm Lăng đều cảm nhận được.


    Hai bên lăng Bác là hai rặng tre xanh thẳng tắp, hiên ngang như chính những người dân Việt Nam kiên cường ngày đêm ở bên Bác. Trước cửa dẫn vào lăng Bác có các chú bộ đội mặc cảnh phục đứng gác trang nghiêm. Sau khi xếp hàng thì cả gia đình em cũng đã có thể vào lăng viếng Bác. Trong lăng rộng và sáng, em có cảm giác thứ ánh sáng ấy không phải là những ánh điện mà do chính vầng hào quang tỏa ra từ Bác, đến gần nơi Bác yên nghỉ, em có thể nhìn rõ chân dung của Bác. Khuôn mặt hiền từ, phúc hậu của Bác cũng giống như những bức tranh, những tư liệu về Bác mà em từng nhìn thấy nhưng cảm giác đến gần Bác thì cảm xúc chân thực và tình cảm cũng tha thiết hơn rất nhiều.


    Bác nằm đó trong giấc ngủ ngàn thu, khuôn mặt Bác yên bình, trên môi là nụ cười hiền từ rất nhẹ. Có lẽ Người cũng đã yên tâm khi dân tộc Việt Nam đã được hòa bình, mọi người được sống trong ánh sáng của hạnh phúc. Người cha già dân tộc ấy đã có thể yên tâm để yên giấc ngàn thu, tỏa rạng và luôn hướng theo từng bước đường phát triển của con người Việt Nam.


    Đây là một chuyến đi vô cùng lí thú, em không chỉ biết đến một địa danh mới mà em cũng nhận thức được rất nhiều điều thú vị, có sự trưởng thành hơn trong tình cảm, đó là sự kính yêu, là cảm xúc tự hào đối với vị cha già dân tộc, đối với lịch sử vẻ vang của dân tộc Việt Nam.

    Hình minh hoạ
    Hình minh hoạ
  9. Thế là năm học 2019 - 2020 đã kết thúc, một năm học mà tôi đã ra sức phấn đấu để đạt được kết quả học tập tốt nhất. Thật bất ngờ, cuối năm học cô Hiệu trưởng nhà trường thông báo: Tất cả những học sinh đạt danh hiệu Hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ học tập và rèn luyện được nhà trường tổ chức đi thăm Lăng Bác.

    Nhận được tin ấy, chúng tôi đứa nào cũng háo hức chờ đợi ngày được về thủ đô, được vào lăng viếng Bác và báo công với Bác. Thế rồi ngày đó cũng đã đến.


    Hôm đó, tôi dậy từ sáng sớm, cũng không cần phải chờ mẹ gọi như mọi khi, trong tôi có một cảm giác rất lạ hối thúc khiến tôi tự nhắc nhở mình: hãy khẩn trương! Tôi bước ra cửa, bầu trời của buổi sớm mùa hè như được đẩy cao lên, trong xanh vòi vọi. Một làn gió mát rượi từ trên cao thổi tới mang theo hương cau man mác. Mấy chú chim ríu rít hót vang chào buổi sáng. Tôi xúng xính trong bộ quần áo đồng phục của nhà trường. Tôi nhảy chân ba chân sáo. Bố nhìn tôi âu yếm và dặn tôi đủ điều. Lúc đó tôi chỉ muốn chạy nhanh đến trường.


    Đồng hành cùng tôi trong chuyến đi này là mẹ vì hôm đó bố tôi bận. Các bạn tôi bạn nào cũng có bố hoặc mẹ đi cùng. Chúng tôi vui như chưa bao giờ được vui đến thế. Các thầy, cô giáo của tôi hôm nay cũng đẹp lạ thường. Các cô giáo duyên dáng trong bộ áo dài truyền thống. Các thầy chỉnh tề với chiếc áo trắng sơ vin thắt ca-ra-vat. Đúng 6 giờ đoàn xe chúng tôi khởi hành thẳng tiến tới thủ đô thân yêu! Con đường đối với chúng tôi vô cùng lạ lẫm. Chúng tôi nghiêng ngó nhìn ra ngoài cửa kính để ngắm những dãy phố sang trọng, những tòa nhà cao tầng tới ngút tầm mắt. Anh hướng dẫn viên bắt nhịp cho chúng tôi hát vang những bài ca về Bác Hồ kính yêu. Những bài ca ấy ở trường chúng tôi vẫn hát nhưng hôm nay tôi thấy như hay hơn, sâu lắng và đằm thắm hơn.


    Con đường tuy xa nhưng lại hóa gần. Chả mấy chốc chúng tôi đã đến khu vực lăng Bác. Mở ra trước mắt tôi là một không gian mênh mông rộng lớn nằm giữa lòng thủ đô. Tôi hồi hộp, tim tôi đập nhanh hơn, háo hức chờ đợi. Chúng tôi đi theo hàng nối tiếp giữa biển người đang xếp hàng vào lăng viếng Bác. Đường đi bộ vào Lăng Bác khá dài, trời lại nắng nhưng dù có phải chờ đợi lâu đến đâu, chúng tôi vẫn trật tự, im lặng … Và tôi hiểu rằng tôi cũng như các bạn của mình lúc này đây đều rất đỗi tự hào vì mình là những đại diện tiêu biểu thay mặt cho các bạn học sinh toàn trường về đây để báo công và tỏ lòng biết ơn tới Bác.


    Giữa Quảng trường Ba Đình lịch sử, Lăng Bác uy nghi mà gần gũi. Phía trước Lăng là dòng chữ “CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH”. Trước thềm lăng là hai cây đại to, nở hoa vàng rực, những chậu hoa rực rỡ sắc màu, hương thơm man mác thoảng theo làn gió càng khiến cho không gian nơi này thêm trong lành, thanh tịnh. Tôi nhớ lại bài học của tôi “…Hoa ở đâu từ khắp miền đất nước về đây tụ hội đâm chồi và tỏa ngát hương thơm. Ngay thềm lăng mười tám cây vạn tuế tượng trưng cho một đoàn quân danh dự đứng trang nghiêm…”. Tôi nhẩm đếm: 1,2,3,… Quả đúng như lời nhà văn viết, mỗi cây ở đây đều có lịch sử của nó, nó tượng trưng cho mỗi vùng đất, mỗi miền quê, nó là kết tinh tình yêu của mỗi con người trên khắp dải đất hình chữ “S” thân yêu này.


    Sau một chặng đường dài, cả đoàn đã vào tới Lăng Bác. Không khí trong Lăng mát dịu, tĩnh lặng và trang nghiêm. Dòng người nhẹ nhàng di chuyển, mắt hướng về nơi Bác đang yên nghỉ. Bác nằm đó, an lành trong giấc ngủ, nét mặt rạng ngời. Tim tôi như nghẹn lại, bước chân như cố níu chậm hơn để được nhìn ngắm Bác lâu hơn… Hàng người vẫn đi chậm rãi, ngay ngắn … Có lẽ dù là những con người khác nhau đến từ những vùng miền, đất nước khác nhau nhưng tất cả đều mang một cảm xúc giống nhau, đó là lòng thành kính, sự xúc động và bồi hồi khó tả…


    Ra khỏi Lăng, các anh chị hướng dẫn viên dẫn chúng tôi đi thăm quan Phủ Chủ tịch, nhà sàn, ao cá Bác Hồ, nhà Bảo tàng, được nhìn tận mắt từng dụng cụ sinh hoạt của Bác thường ngày: đôi dép cao su, chiếc gậy tre, chiếc mũ cối, bộ quần áo vải bạc màu, chiếc giường Bác nằm, chiếc bàn làm việc, chiếc ghế Bác ngồi …; được xem những thước phim tư liệu quý về cuộc đời của Bác… Tất cả vẫn còn nguyên vẹn hiện hữu trước mắt chúng tôi như Bác vẫn đang còn đó. Tự nhiên tôi thấy trong mình bỗng dâng lên một cảm giác thật lạ: vừa cảm phục, vừa nhớ nhung, vừa thương tiếc, nó giống như là cái cảm giác khi tôi đứng trước nấm mồ của ông nội mình lúc bố đưa tôi đi thắp hương ở mộ ông. Mắt tôi bỗng mờ nhòa. Tôi cố ngăn không cho dòng nước mắt chảy dài. Tôi lại nhớ về câu chuyện bà tôi kể: Năm 1969, khi nghe tin Bác Hồ ra đi mãi mãi, dưới trời mưa tầm tã, hàng triệu người đội mưa tiễn đưa Bác, nước mắt của con người hòa với nước mắt của đất trời tiếc thương Người vô hạn!


    Xế chiều, đoàn xe chúng tôi tạm biệt Hà Nội, tạm biệt Thủ đô nơi có Bác luôn dõi theo mỗi bước chân của thầy và trò Trường Tiểu học Khánh Tiên. Trở về Ninh Bình trong tâm trạng bùi ngùi xúc động nhưng mỗi thành viên trong đoàn đều có một niềm vui chung, bởi có thể nói, chuyến đi thăm Lăng Bác của đoàn chúng tôi là một trải nghiệm vô cùng ý nghĩa và quý báu. Tôi thầm hứa với lòng mình là sẽ cố gắng học tập thật tốt để sang năm tôi lại được về thủ đô, lại được vào Lăng viếng Bác.


    Nhớ về Bác, tôi càng thấm thía lời dạy năm xưa của Người: “Non sông Việt Nam có trở nên vẻ vang hay không. Dân tộc Việt Nam có được vẻ vang sánh vai với các cường quốc năm châu hay không, chính là nhờ một phần lớn ở công học tập của các cháu”. Tôi hiểu, Bác kì vọng ở thế hệ chúng tôi rất nhiều!

    Hình minh hoạ
    Hình minh hoạ
  10. Cuộc đời mỗi người là sự nối tiếp của những chuyến đi. Mỗi chuyến đi đều mang lại những ý nghĩa, để lại ấn tượng khác nhau. Trong số những chuyến đi ấy, có một chuyến tham quan mà tôi nhớ nhất là chuyến tham quan khu vực Lăng Bác và khu di tích Phủ Chủ tịch.


    Cuối năm học lớp 3, nhà trường bất ngờ tổ chức cho lớp tôi chuyến tham quan Phủ Chủ tịch tại thủ đô Hà Nội vào hai ngày cuối tuần. Đây là chuyến đi xa đầu tiên của cả lớp trong suốt năm năm học nên ai cũng háo hức, giờ ra chơi nào cũng tụm đầu lại với nhau, bàn tán sôi nổi về chuyến đi này.


    Ngày xuất phát, khuôn mặt ai cũng rạng rỡ, vui tươi. Các thầy cô quyết định sắp xếp di chuyển từ trường vào buổi chiều thứ 7 để được viếng Lăng Bác vào sáng chủ nhật hôm sau. Xe lăn bánh, mỗi đứa một ba lô, tạm biệt miền quê giản dị thanh bình để hướng về thủ đô. Xe chạy bon bon suốt 3 tiếng đồng hồ mà cả lũ cứ mở tròn mắt, chỉ chỉ cảnh vật bên đường đầy thích thú. Tới thủ đô thì đã chiều muộn, cả đoàn dừng chân tại khách sạn, ăn cơm rồi tắm rửa và về phòng, nghỉ ngơi để buổi sáng dậy sớm.


    Một đêm nhanh chóng qua đi, đúng 6 giờ chúng tôi đã có mặt tại sảnh lớn của khách sạn, ăn mặc quần áo học sinh nghiêm trang, lịch sự. Theo sự hướng dẫn của các thầy cô rồi đi đến lăng Bác. Dù đã liên lạc với người quản lý viếng lăng từ trước nhưng chủ nhật, khách tham quan đến viếng quá đông, chúng tôi phải chờ gần một tiếng đồng hồ mới được vào lăng viếng Bác. Người trưởng đoàn đọc bài viếng, giới thiệu tên đoàn xong thì cả đoàn cùng đứng ngay ngắn, chầm chậm bước theo hai người lính gác lăng dâng hoa phía trước tiến vào lăng Bác. Khác hẳn với nhiệt độ bên ngoài nắng chói chang, trong lăng mát lạnh và yên tĩnh, ai cũng tỏ lòng thành kính với vị lãnh tụ muôn vàn kính yêu, bước đi nhẹ nhàng không một tiếng động. Người nằm trên giường ở giữa lăng, ánh sáng nhu hòa màu vàng chiếu lên khuôn mặt hiền từ của Người, yên bình vô cùng...


    Mặt trời lên cao thì chúng tôi cũng rời khỏi lăng, theo dòng người đông đúc hướng về khu di tích phủ Chủ tích. Địa điểm đầu tiên là nhà sàn Bác Hồ, căn nhà được phục chế theo nhà sàn mà Bác ở những ngày cuối cuộc đời vĩ đại của mình. Ngôi nhà nhỏ đơn sơ nằm khiêm tốn tại một góc, hòa vào thiên nhiên bình dị, xinh đẹp. Cô hướng dẫn viên nói, trong nhà những kỉ vật của Bác vẫn còn lưu giữ lại, nơi này nơi kia là nơi Bác ngồi đọc công văn, viết và sửa di chúc, gửi thư cho đồng bào, cho thiếu nhi. Chúng tôi dường như tưởng tưởng ra được hình ảnh Bác trầm ngâm bên khung cửa sổ, nắn nót viết từng dòng chữ chứa đựng tình yêu thương bao la rộng lớn.


    Con đường dẫn vào nhà sàn ôm ấp lấy ao cá Bác Hồ với diện tích khá lớn, nước hồ trong veo, cá chép đủ màu sắc thi nhau bơi lội tung tăng trong nước mát. Có những con cá rất to, hai bên miệng còn có râu, cô giáo tôi bảo nó chắc hẳn đã già lắm rồi. Vừa đi, cô hướng dẫn viên vừa giới thiệu về lịch sử của ao cá, kể những câu chuyện của Bác với ao cá ấy. Du khách trong nước và quốc tế xen lẫn với nhau, ai cũng trầm trồ về vẻ đẹp của ao cá.


    Vì phải trở về vào buổi chiều nên chúng tôi không được tham quan toàn bộ khu di tích, sau khi tham quan ao cá, địa điểm cuối cùng là Khu Viện Bảo tàng Hồ Chí Minh. Viện Bảo tàng trang nghiêm, trưng bày rất nhiều hiện vật, tư liệu về cuộc đời và con người của Bác. Bên cạnh mỗi hiện vật đều chú thích tên, thời gian mà Bác sử dụng và những câu chuyện xung quanh. Có rất nhiều câu chuyện mà chúng tôi chưa bao giờ nghe đến. Vừa tham quan, chúng tôi vừa cảm thán về cuộc đời và những năm tháng kháng chiến của Người, tiếp thu được bao điều ý nghĩa và thú vị.


    Thời gian trôi qua nhanh, chiều đến, chuyến tham quan của chúng tôi cũng phải kết thúc. Cả đoàn cùng chụp một bức ảnh lưu niệm rồi lên xe ra về. Dù chuyến đi ngắn ngủi nhưng để lại rất nhiều ấn tượng, lần đầu tiên tôi được tận mắt nhìn thấy một phần cuộc đời của Bác Hồ kính yêu. Để rồi sau này, cảm giác tự hào và xúc động khi vào lăng viếng Bác vẫn còn in đậm mãi trong tôi.

    Hình minh hoạ
    Hình minh hoạ




Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy