Top 10 Kịch bản dự thi An toàn giao thông hay nhất

Hạnh Lê 11 0 Báo lỗi

Kịch bản dự thi An toàn giao thông là một trong những nội dung hấp dẫn, giúp học sinh và cộng đồng nâng cao ý thức khi tham gia giao thông. Những kịch bản ... xem thêm...

  1. Top 1

    KỊCH BẢN 1: Qua đường vội vàng – Cái giá của sự hấp tấp

    Cảnh 1: Trước cổng trường THCS, tan học.
    (Âm thanh tiếng trống tan trường, tiếng học sinh ríu rít, xe cộ đông đúc).
    Lan (ôm cặp, sốt ruột, nhìn đồng hồ):
    • Trời ơi, muộn học thêm mất rồi. Mẹ mà biết thì mắng chết! Phải chạy nhanh qua đường thôi.
    (Minh, bạn thân, chạy theo níu lại):
    • Lan ơi, đợi tớ với. Đông xe thế này, cậu qua kiểu gì được?
    Lan (liếc nhìn đường, hơi chần chừ):
    • Xe đông thật, nhưng tớ quen rồi, cứ chạy nhanh là sang bên kia ngay ấy mà.
    Minh (nghiêm giọng):
    • Không được! Cô giáo đã dặn bao lần rồi. Sang đường phải đi ở chỗ có vạch kẻ hoặc đèn tín hiệu. Phải nhìn trái, nhìn phải, nhìn cả phía sau. Cậu quên hết rồi à?
    Lan (bực bội):
    • Ôi dào, thủ tục rườm rà lắm. Tớ đi mãi rồi có sao đâu. Đứng đây chờ thì muộn mất.
    (Lan vùng ra, chạy băng qua đường. Tiếng còi ô tô, xe máy bấm inh ỏi. Một bác đi xe máy phanh “két” sát ngay chỗ Lan, xe loạng choạng). Cảnh 2: Bên kia đường, bác lái xe dựng xe, mặt tái mét. Bác lái xe:
    • Trời ơi, cháu đi đứng kiểu gì thế? Chỉ chút nữa thôi là cả bác và cháu cùng gặp tai nạn rồi. May mà bác phanh kịp!
    Lan (hoảng loạn, mặt trắng bệch):
    • Cháu… cháu xin lỗi bác, tại cháu vội quá…
    (Minh chạy qua, nắm tay Lan, giọng vừa run vừa giận):
    • Cậu thấy chưa! Tớ đã bảo rồi mà cậu không nghe. Nếu bác không kịp phanh thì hậu quả khủng khiếp rồi.
    Bác lái xe (dịu giọng):
    • Các cháu ạ, đường đông không phải trò chơi. Sang đường phải cẩn thận, đúng nơi quy định. Chỉ một chút chủ quan, cả cuộc đời phải hối hận.
    Lan (nước mắt lưng tròng):
    • Cháu biết lỗi rồi. Từ nay cháu sẽ không bao giờ sang đường ẩu nữa. Cháu cảm ơn bác.
    👉 Bài học kết: “Sang đường vội vàng – tai nạn rình rập. Muốn bình an thì phải tuân thủ luật giao thông.”
    KỊCH BẢN 1: Qua đường vội vàng – Cái giá của sự hấp tấp

  2. Top 2

    KỊCH BẢN 2: Chiếc mũ bảo hiểm – Tấm lá chắn sinh mạng

    Cảnh 1: Sáng sớm, trong sân nhà.
    (Bố dắt xe máy ra, Lan – con gái cầm cặp sách).
    Bố:
    • Lên xe đi con, muộn giờ học rồi.
    Lan (nhìn quanh):
    • Bố ơi, mũ bảo hiểm của con đâu?
    Bố (xua tay):
    • Đi có mấy trăm mét thôi, cần gì mũ. Lên xe cho nhanh.
    Lan (đứng im, kiên quyết):
    • Không có mũ, con không lên xe đâu.
    Bố (cau mày):
    • Con bé này! Bố lái xe bao nhiêu năm rồi, đường có mấy bước. Cẩn thận quá cũng phiền phức.
    Lan (giọng cứng rắn):
    • Nhưng thầy cô bảo rồi, đội mũ không phải để đối phó với công an, mà là bảo vệ chính mình. Tai nạn không báo trước đâu bố. Con không muốn mạo hiểm.
    Cảnh 2: Ngoài đường.
    (Nhóm bạn học cùng trường đi qua, ai cũng đội mũ bảo hiểm).
    Bạn A:
    • Chào Lan, đi học à? Nhớ đội mũ cho an toàn nhé!
    Bạn B:
    • Đúng rồi, mũ bảo hiểm như “lá chắn” bảo vệ chúng ta đó.
    (Bố nhìn theo, ngập ngừng. Tiếng xe cấp cứu ngoài xa hú còi vẳng lại, tạo không khí căng thẳng). Lan (nhìn bố, giọng chậm rãi):
    • Bố nghe không? Đâu ai biết tai nạn sẽ xảy ra lúc nào. Con muốn được an toàn để bố mẹ yên tâm.
    Bố (thở dài, xoa đầu con):
    • Con nói đúng. Bố sai rồi. Đợi bố quay vào lấy mũ cho con nhé.
    Lan (tươi cười):
    • Con cảm ơn bố. Thế mới là người cha tuyệt vời của con.
    👉 Bài học kết: “Dù đi gần hay xa, hãy luôn đội mũ bảo hiểm. Đó là chiếc khiên bảo vệ sinh mạng.”
    KỊCH BẢN 2: Chiếc mũ bảo hiểm – Tấm lá chắn sinh mạng
  3. Top 3

    KỊCH BẢN 3: Rượu bia và cái kết đắng

    Cảnh 1: Trong một đám cưới, tiếng nhạc rộn ràng, bàn tiệc ngổn ngang chai bia. Ông Nam (mặt đỏ gay, nâng ly):
    • Trăm phần trăm nào anh em! Tôi vẫn tỉnh như sáo! Lát nữa tôi tự lái xe về.
    Bạn bè:
    • Thôi ông ơi, uống thế này thì ai mà tỉnh được. Để con trai chở về đi.
    Ông Nam (cười lớn, giọng khinh khỉnh):
    • Ôi dào, đường làng tôi quen từng ổ gà, nhắm mắt cũng về được. Các ông cứ lo xa!
    (Nói rồi ông loạng choạng đứng lên, mặc kệ mọi người ngăn cản, phóng xe máy đi). Cảnh 2: Trên đường về, đêm tối.
    (Tiếng xe máy rú ga, ông Nam lạng lách, lấn sang làn đường).
    Người phụ nữ dắt con nhỏ qua đường hét lên:
    • Ôi, dừng lại!
    (Tiếng phanh “két”, xe loạng choạng suýt đổ. Đúng lúc công an giao thông xuất hiện). Công an:
    • Mời anh dừng xe! Anh đã uống rượu bia đúng không?
    Ông Nam (ngập ngừng, giọng lè nhè):
    • Tôi… tôi uống có mấy chén thôi, tôi vẫn tỉnh…
    Công an (nghiêm giọng):
    • Chỉ một chén thôi cũng có thể gây tai nạn. Anh có biết nếu lúc nãy không kịp phanh, hậu quả thế nào không? Vợ con người ta sẽ ra sao? Anh sẽ ân hận cả đời đấy.
    Ông Nam (cúi đầu, giọng run rẩy):
    • Tôi… tôi biết lỗi rồi. Xin cho tôi một cơ hội. Từ nay tôi thề không bao giờ uống rượu mà còn lái xe nữa.
    👉 Bài học kết: “Đã uống rượu bia thì tuyệt đối không lái xe. Một phút coi thường, cả đời hối hận.”
    KỊCH BẢN 3: Rượu bia và cái kết đắng
  4. Top 4

    KỊCH BẢN 4: Xe đạp điện – Trò vui nguy hiểm

    Cảnh 1: Trước cổng trường, ba học sinh (Tuấn, Hà, Linh). Tuấn (hớn hở dắt xe đạp điện):
    • Nào, cả ba đứa lên đi cho nhanh, khỏi phải cuốc bộ!
    Hà (lo lắng):
    • Nhưng chở ba là vi phạm luật đấy.
    Tuấn (cười cợt):
    • Ôi dào, ai mà để ý. Tí đường thôi, lên hết đi!
    (Linh và Hà miễn cưỡng leo lên. Xe phóng đi. Tuấn vừa đi vừa nghịch, buông một tay vẫy vẫy, rồi còn thả cả hai tay). Cảnh 2: Giữa đường đông xe.
    (Tiếng còi ô tô bíp bíp, xe Tuấn loạng choạng, suýt đâm vào xe máy).
    Người đi xe máy (hốt hoảng phanh gấp):
    • Trời ơi, các cháu định tự sát à? Chở ba, còn buông tay nghịch ngợm!
    (Hà hét to):
    • Tuấn ơi, dừng lại đi, nguy hiểm quá!
    (Linh ôm chặt, run rẩy):
    • Tớ sợ lắm. Nếu ngã ra đường thì làm sao?
    Tuấn (mặt tái mét, dừng xe, thở dốc):
    • Tớ… tớ xin lỗi. Tớ chỉ nghĩ đi thế cho vui, không ngờ lại nguy hiểm vậy.
    Người đi xe máy (nghiêm nghị):
    • Đi xe đạp điện cũng phải tuân thủ luật như xe máy: chỉ được chở một người, không được buông tay, không lạng lách. Các cháu còn trẻ, đừng để một phút nông nổi mà đánh đổi cả tương lai.
    Ba học sinh (đồng thanh):
    • Vâng ạ, chúng cháu nhớ rồi!
    👉 Bài học kết: “Xe đạp điện không phải đồ chơi. Tuân thủ luật để bảo vệ bản thân và bạn bè.”
    KỊCH BẢN 4: Xe đạp điện – Trò vui nguy hiểm
  5. Top 5

    KỊCH BẢN 5: Đi bộ cũng phải văn minh

    Cảnh 1: Chiều muộn, hai em nhỏ (Mai và Quân) đi bộ về nhà. Mai (chỉ sang bên kia đường):
    • Quân ơi, qua bên kia đi, có hàng quán nhiều đồ ăn vặt kìa.
    Quân (nhìn đường):
    • Nhưng ở đây không có vạch kẻ. Xa xa kia mới có đèn tín hiệu, mình đi lên đó cho an toàn.
    Mai (bĩu môi):
    • Xa thế, đi bộ mỏi chân lắm. Cứ chạy băng qua, xe cũng ít mà.
    (Cả hai vừa chạy thì “bíp bíp” – tiếng còi ô tô vang lên, xe phanh kịch. Tài xế thò đầu ra, mặt căng thẳng). Tài xế:
    • Các cháu đi kiểu gì vậy? Sang đường phải đúng chỗ có vạch hoặc đèn tín hiệu, sao lại băng ngang nguy hiểm thế?
    Mai (giật mình, lí nhí):
    • Cháu xin lỗi… cháu thấy gần nên…
    Quân (thở hổn hển, trách bạn):
    • Thấy chưa, tớ đã nói rồi. May mà bác phanh kịp đấy.
    Tài xế (dịu lại, giọng ấm):
    • Đi bộ cũng là tham gia giao thông. Các cháu phải đi trên vỉa hè, sang đường ở nơi có vạch kẻ, nhìn kỹ trước sau. Chỉ một phút bất cẩn, cả đời hối hận.
    Mai (ngượng ngùng, cúi đầu):
    • Vâng ạ, từ nay cháu sẽ cẩn thận hơn. Cháu cảm ơn bác.
    👉 Bài học kết: “An toàn giao thông không chừa một ai, kể cả người đi bộ.”
    KỊCH BẢN 5: Đi bộ cũng phải văn minh
  6. Top 6

    KỊCH BẢN 6: Đi xe đạp không chấp hành luật – Cái giá phải trả

    Bối cảnh: Con đường gần trường học, buổi chiều tan học. Nhân vật: Nam (học sinh lớp 8), Hùng (bạn thân), Cô giáo, Bác lái xe tải, Người dân. Cảnh 1: Trước cổng trường. (Nam và Hùng dắt xe đạp ra. Đường đông đúc, xe cộ nườm nượp). Nam (nóng ruột):
    • Hùng ơi, về nhanh thôi, chiều nay còn đá bóng.
    Hùng:
    • Ừ, nhưng đường đông quá, mình chờ xe thưa hãy đi.
    Nam (ngó quanh, cười cợt):
    • Ôi dào, chờ làm gì, cứ phóng xuống lòng đường là nhanh nhất.
    Hùng (hơi lo):
    • Nhưng đó là đường dành cho xe máy, ô tô. Mình đi sai làn nguy hiểm lắm.
    Nam:
    • Cậu nhát quá! Nhìn tớ đây này. (Nhảy lên xe đạp, lao xuống lòng đường).
    (Hùng thở dài, miễn cưỡng đi theo nhưng giữ sát lề). Cảnh 2: Giữa đường. (Nam vừa đi vừa nghịch, không bám tay lái, còn ngoái đầu lại nói với bạn). Nam (cười):
    • Nhìn tớ này, vừa đi vừa không cần nhìn đường vẫn ngon.
    (Tiếng còi xe tải vang “bíp bíp bíp” inh ỏi. Xe tải phanh gấp, sượt qua Nam chỉ vài cm. Nam hoảng hốt ngã lăn ra đường). Bác lái xe tải (hốt hoảng dừng xe, chạy tới):
    • Trời ơi, cháu có sao không? Đi xe kiểu gì mà lạng lách giữa đường, suýt nữa gây tai nạn chết người!
    Nam (run rẩy, lắp bắp):
    • Cháu… cháu xin lỗi. Cháu không nghĩ là nguy hiểm đến vậy…
    Hùng (đỡ bạn dậy, nghiêm giọng):
    • Tớ đã nói rồi mà cậu không nghe. Nếu xe kia không kịp phanh thì bây giờ chúng ta không còn đứng đây đâu.
    Cảnh 3: Người dân xúm lại. Người dân 1:
    • Học sinh bây giờ liều quá. Xe đạp cũng phải tuân thủ luật giao thông chứ.
    Người dân 2:
    • Đúng đấy, đi vào làn ô tô thì khác gì lao đầu vào chỗ chết.
    (Cô giáo từ xa đi tới, nhận ra học sinh của mình). Cô giáo:
    • Nam, cô đã nhắc bao lần rồi. Xe đạp phải đi sát lề đường bên phải, không được sang làn ô tô, không lạng lách đánh võng. Sao em coi thường mạng sống của mình vậy?
    Nam (cúi đầu, hối hận):
    • Thưa cô, em biết lỗi rồi. Em hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa.
    Bác lái xe tải (trầm giọng):
    • May mà hôm nay không ai sao. Nhưng nhớ kỹ, đường phố không phải sân chơi. Một giây bất cẩn có thể trả giá bằng cả mạng sống.
    Kết thúc: (Nam nhìn mọi người, giọng run run):
    • Em xin lỗi. Em đã rút ra bài học cho mình. Từ nay em sẽ tuân thủ luật giao thông.
    👉 Bài học: Người đi xe đạp cũng phải nghiêm túc chấp hành luật. Đi đúng phần đường, không đùa nghịch, không chủ quan.
    KỊCH BẢN 6: Đi xe đạp không chấp hành luật – Cái giá phải trả
  7. Top 7

    KỊCH BẢN 7: Qua đường nơi có đèn tín hiệu – Bài học nhớ đời

    Bối cảnh: Ngã tư lớn có đèn giao thông. Nhân vật: An (học sinh lớp 7), Linh (bạn gái cùng lớp), Cô giáo, Chú công an giao thông, Người đi đường. Cảnh 1: Trên vỉa hè gần ngã tư. (An và Linh đứng chờ sang đường). Linh:
    • Đèn đỏ rồi, mình đứng chờ tí đi.
    An (nóng vội):
    • Xa gì đâu, chạy nhanh một cái là sang.
    Linh (lo lắng):
    • Nguy hiểm lắm, xe đông thế kia mà.
    An (bĩu môi):
    • Cậu nhát quá. Tớ xem người ta vẫn vượt đèn đỏ đấy thôi. (An lao băng qua đường).
    (Tiếng còi xe ô tô, xe máy bấm inh ỏi. An suýt bị xe quệt, loạng choạng). Cảnh 2: Ở giữa ngã tư. (Chú công an giao thông huýt còi, ra hiệu dừng An lại). Công an (giọng nghiêm):
    • Cháu kia, sao lại vượt đèn đỏ? Cháu có biết nguy hiểm thế nào không?
    An (rụt rè):
    • Cháu… cháu vội sang trường học thêm nên…
    Công an:
    • Dù vội đến đâu cũng không được coi thường tính mạng. Vượt đèn đỏ không chỉ nguy hiểm cho cháu mà còn có thể gây tai nạn cho người khác.
    (Linh chạy sang, mặt tái mét):
    • An, tớ đã bảo rồi mà cậu không nghe. Nếu vừa rồi xe không kịp phanh thì hậu quả thật khủng khiếp.
    Cảnh 3: Người đi đường dừng lại bàn tán. Người dân 1:
    • Đúng là học sinh mà bướng bỉnh. Đèn đỏ thì phải dừng, đơn giản thế thôi.
    Người dân 2:
    • Trên TV suốt ngày cảnh báo tai nạn do vượt đèn đỏ, mà nhiều người vẫn chủ quan.
    (Cô giáo đi ngang qua, thấy học sinh của mình, chạy lại). Cô giáo (giọng nghiêm nhưng đầy lo lắng):
    • An! Em làm cô sợ quá. Nhà trường đã dặn kỹ luật lệ giao thông rồi. Em định làm gương xấu cho các bạn à?
    An (cúi đầu, lí nhí):
    • Thưa cô, em xin lỗi. Em… em sẽ không bao giờ vượt đèn đỏ nữa.
    Công an (kết luận):
    • Luật giao thông là để bảo vệ chúng ta. “Nhanh một phút, chậm cả đời” – các cháu nhớ chưa?
    Kết thúc: (An cúi đầu, nói rõ ràng):
    • Em xin hứa từ nay sẽ tuyệt đối tuân thủ tín hiệu giao thông.
    👉 Bài học: Vượt đèn đỏ là hành vi cực kỳ nguy hiểm. Chấp hành tín hiệu đèn chính là tự bảo vệ mình và người khác.
    KỊCH BẢN 7: Qua đường nơi có đèn tín hiệu – Bài học nhớ đời
  8. Top 8

    KỊCH BẢN 8: Chở hàng cồng kềnh – Nguy hiểm khôn lường

    Bối cảnh: Đường làng, buổi trưa nắng. Nhân vật: Chú Tám (người nông dân), Bé Hòa (con trai), Người dân, Công an giao thông. Cảnh 1: Trước sân nhà. (Chú Tám chất hàng đầy xe máy: thúng, rổ, bao tải rau, gà vịt lồng kêu ầm ĩ). Bé Hòa (lo lắng):
    • Bố ơi, nhiều đồ quá, sao bố chở nổi?
    Chú Tám (cười xòa):
    • Không sao đâu, bố quen rồi. Đi một chuyến cho tiện.
    Bé Hòa:
    • Nhưng xe chở hàng cồng kềnh thế này thì nguy hiểm lắm. Bố cứ đi nhiều lần thôi.
    Chú Tám:
    • Mất công! Đi một chuyến nhanh gọn. Con ngồi lên đi, bố chở ra chợ.
    Cảnh 2: Trên đường. (Xe lặc lè, hàng hóa đung đưa, chiếm hết gần nửa đường. Xe đi sau bóp còi inh ỏi). Người đi xe máy:
    • Ôi chú ơi, chở thế này làm sao người khác đi được! Nguy hiểm quá.
    Chú Tám (quay lại):
    • Thông cảm nhé, đi một đoạn thôi.
    (Bỗng một bao rau rơi xuống, xe sau suýt ngã nhào. Bé Hòa hoảng hốt ôm chặt bố). Bé Hòa:
    • Bố ơi, con sợ lắm!
    (Đúng lúc công an giao thông xuất hiện, ra hiệu dừng xe). Cảnh 3: Công an xử lý. Công an:
    • Anh Tám, anh chở hàng quá khổ, quá tải, vừa nguy hiểm cho bản thân, vừa gây cản trở giao thông.
    Chú Tám (gãi đầu, lúng túng):
    • Tôi… tôi chỉ nghĩ đi một chuyến cho tiện, không ngờ nguy hiểm đến vậy.
    Người dân 1:
    • Chở hàng như thế, chỉ một cú va chạm là đổ hết ra đường, tai nạn không tránh khỏi.
    Bé Hòa (nước mắt lưng tròng):
    • Con đã nói bố nghe rồi mà bố không chịu. Bố có biết con lo lắng thế nào không?
    Chú Tám (xót xa, ôm con):
    • Bố sai rồi. Từ nay bố sẽ không bao giờ chở hàng cồng kềnh nữa.
    Kết thúc: Công an:
    • Nhớ kỹ: An toàn giao thông không chỉ vì bản thân, mà còn vì tất cả mọi người.
    👉 Bài học: Không chở hàng cồng kềnh, quá tải, quá khổ. Phải tuân thủ để đảm bảo an toàn.
    KỊCH BẢN 8: Chở hàng cồng kềnh – Nguy hiểm khôn lường
  9. Top 9

    KỊCH BẢN 9: Đi xe máy không bật đèn – Tai nạn rình rập

    Bối cảnh: Buổi tối, đường làng tối om, chỉ có vài bóng điện mờ. Nhân vật: Anh Tuấn (người đi xe máy), Em trai Bình, Người dân, Cảnh sát giao thông. Cảnh 1: Trong nhà. (Anh Tuấn dắt xe ra, em trai Bình đi cùng). Bình:
    • Anh ơi, xe anh hỏng đèn à? Sao không bật?
    Tuấn:
    • Đèn bị hỏng lâu rồi, nhưng thôi đi tạm cũng được. Đường làng quen, ai mà chả biết.
    Bình (lo lắng):
    • Nhưng tối lắm, nguy hiểm đấy anh.
    Tuấn:
    • Không sao đâu, anh lái quen rồi.
    Cảnh 2: Trên đường tối. (Tuấn chạy xe, không bật đèn. Một xe máy khác đi ngược chiều suýt tông vào). Người đi đường:
    • Anh đi kiểu gì thế! Không bật đèn, tôi tưởng ma lao ra đường!
    Bình (sợ hãi, ôm chặt):
    • Anh Tuấn ơi, dừng lại đi, nguy hiểm quá!
    Tuấn (toát mồ hôi, tim đập thình thịch):
    • Ờ… suýt nữa thì tai nạn thật…
    (Đúng lúc công an giao thông ra hiệu dừng). Cảnh 3: Công an nhắc nhở. Công an:
    • Anh đi xe ban đêm mà không có đèn, cực kỳ nguy hiểm. Không chỉ cho anh, mà còn cho người đi đường. Anh phải sửa xe ngay, không được phép tham gia giao thông như thế.
    Tuấn (cúi đầu):
    • Tôi xin lỗi, tôi chủ quan quá. Tôi sẽ sửa ngay.
    Bình (thêm lời):
    • Em đã nói rồi mà anh không nghe. May mà chưa có tai nạn…
    Tuấn (ôm vai em):
    • Anh sai rồi. Cảm ơn em đã nhắc nhở.
    Kết thúc: Công an:
    • Nhớ: Ban đêm đi xe phải bật đèn chiếu sáng đầy đủ. Đừng coi thường.
    👉 Bài học: Đi xe ban đêm phải bật đèn. Đèn xe không chỉ để soi đường, mà còn để người khác nhìn thấy ta.
    KỊCH BẢN 9: Đi xe máy không bật đèn – Tai nạn rình rập
  10. Top 10

    KỊCH BẢN 10: Đi xe buýt – Văn minh và an toàn

    Bối cảnh: Trạm xe buýt, buổi sáng. Nhân vật: Nhóm học sinh (Mai, Hùng, Lan), Bác tài xế, Chị phụ xe, Hành khách. Cảnh 1: Trạm xe buýt. (Mai đứng xếp hàng, còn Hùng và Lan chen lên phía trước). Mai (nghiêm giọng):
    • Này, phải xếp hàng chứ.
    Hùng (cười):
    • Chen lên tí mới có chỗ ngồi. Không chen thì chậm học à?
    Lan (phụ họa):
    • Đúng rồi, ai nhanh thì được.
    Cảnh 2: Lên xe buýt. (Hùng và Lan chen lấn, xô đẩy người già). Người già (khó chịu):
    • Các cháu đi đứng gì mà xô cả ông ra thế?
    Mai (xin lỗi thay):
    • Cháu xin lỗi ông ạ. Các bạn cháu chưa biết ý.
    (Chị phụ xe nghiêm giọng):
    • Các cháu đi xe buýt phải văn minh, nhường người già, phụ nữ có thai, trẻ nhỏ. Xe buýt không phải chỗ chen lấn, xô đẩy.
    Cảnh 3: Trên xe. (Hùng vừa ngồi vừa mở nhạc to, nói chuyện ồn ào). Bác tài xế (quay lại nhắc):
    • Các cháu giữ trật tự để bác lái xe an toàn nhé. Ồn ào dễ mất tập trung lắm.
    Mai (khẽ nhắc bạn):
    • Đi xe buýt cũng là tham gia giao thông. Phải có ý thức thì mới an toàn cho tất cả.
    (Hùng và Lan ngượng ngùng, nhỏ giọng lại). Kết thúc: Người già (mỉm cười):
    • Các cháu biết sửa sai thế là tốt. Đi xe buýt văn minh thì ai cũng thoải mái, an toàn.
    👉 Bài học: Đi xe buýt cần văn minh, xếp hàng, nhường ghế, giữ trật tự – đó cũng là một phần của an toàn giao thông.
    KỊCH BẢN 10: Đi xe buýt – Văn minh và an toàn




Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy