Top 5 kịch bản sự tích Chú Cuội chơi trăng hay nhất
Kịch bản sự tích Chú Cuội chơi trăng luôn là nguồn cảm hứng đặc biệt trong các chương trình Trung Thu, giúp trẻ em hiểu thêm về giá trị tình bạn, tình yêu ... xem thêm...thương và sự nhân hậu. Bài viết dưới đây tổng hợp những kịch bản hay nhất, đầy đủ lời thoại, mô tả sân khấu và dẫn chuyện, mang đến trải nghiệm sinh động, hấp dẫn cho giáo viên, học sinh cũng như các tiết mục văn nghệ.
-
kịch bản sự tích Chú Cuội chơi trăng - mẫu 1
Dẫn chuyện: Một buổi sáng tinh mơ, như thường lệ, Cuội vác rìu vào rừng sâu đốn củi. Khi đến gần 1 con suối nhỏ, Cuội bỗng giật mình trông thấy một cái hang cọp.
Cuội: Úi giời ơi, làng nước ơi, có con cọp. Nó cắn tôi chết mất. (Cuội nhìn kỹ lại) May quá, có 3 con cọp con thôi. Phải cho chúng nó một nhát để hết đường ăn thịt người.
Za! Za! (vừa hét vừa xông lên, vung rìu bổ vào cọp con)
(Cọp mẹ xuất hiện)
Cọp mẹ: Gừm, tên kia. Tại sao ngươi dám đánh chết con ta? Ngươi sẽ phải đền tội.
Cuội: Ôi, ôi! Cứu tôi với! (Chạy một mạch vào trong khán đài, ngó qua tấm phông)
Cọp mẹ (quay lại với các con): Các con yêu quý của ta! Các con thật là đáng thương. Ta sẽ giúp các con sống lại.
(Cọp mẹ đến 1 cái cây, lấy 1 ít lá thuốc)
Cọp mẹ: Đây là lá thuốc thần, chỉ cần cho vào miệng là các con sẽ sống lại ngay.
(Cọp con ngồi dậy): Mẹ! Mẹ!
Cọp mẹ: Thôi, chúng ta đi nơi khác ở đi các con. (Cọp mẹ dắt các con đi)
Cuội (chạy ra): Ha ha! (ngắt lấy 1 lá thuốc) Ta có cây thuốc trường sinh rồi. (Nhìn quanh) Ta phải đem cây này về trồng mới được. Có cây thuốc này, mình sẽ cứu sống tất cả mọi người.
Dẫn chuyện: Trên đường về, Cuội gặp 1 ông lão ăn mày nằm chết vật trên bãi cỏ.
Cuội: Ôi ông lão chết thảm thương quá! Ta sẽ cho ông sống lại. (Cuội lấy lá cho ông lão ăn)
Ông lão (mở mắt ngồi dậy): Sao thế này? Tôi vẫn còn sống sao? Tôi cảm thấy mình thật là khoẻ khoắn. Anh, anh đã giúp tôi phải không? Cảm ơn anh, tôi biết lấy gì về đền đáp anh đây? Làm sao mà tôi sống được thế này?
Cuội: Ông ơi, ông không phải cảm ơn cháu đâu. Cháu cứu được ông là nhờ cây thuốc quý này này.Ông lão: Trời ơi, cậu lấy cây này ở đâu?
Cuội: Cháu vào rừng, thấy có 3 con cọp con, cháu sợ nó lớn lên ăn thịt người nên đánh chết. Ai ngờ, cọp mẹ về, nó lấy lá cây này cho cọp con ăn. Cọp con sống lại luôn ông ạ.
Ông lão: Trời ơi, cây này chính là cây có phép “cải tử hoàn sinh” đấy! Thật là trời cho cậu để cậu cứu giúp thiên hạ. Cậu hãy chăm sóc cho cây nhưng nhớ đừng tưới bằng nước bẩn mà cây bay lên trời đó.Dẫn chuyện: Nói rồi ông lão chống gậy đi, còn Cuội thì đem cây về nhà trồng ở góc vườn phía đông, luôn luôn nhớ lời ông lão dặn, ngày nào cũng tưới bằng nước giếng trong.
Từ ngày có cây thuốc quý, Cuội cứu sống được rất nhiều người. Hễ nghe có ai nhầm mắt, tắt hơi là Cuội vui lòng mang lá cây đến tận nơi cứu chữa. Tiếng đồn Cuội có phép lạ lan đi khắp nơi.Một hôm
Cuội: Hôm qua trời mưa to, nước sông chắc nhiều cá lắm đây. Ta phải đi đánh cá một mẻ mới được.
(Cuội lội sông) Úi chà, có xác 1 con chó chết trôi. Xem tướng con này chân huyền đề tinh khôn lắm đây. Ta phải cứu cho nó sống lại mới được. (Cuội lấy 1 lá trong túi ra cho vào miệng con chó)
Con chó sống lại quấn quýt theo Cuội.Cuội: Mày cảm ơn tao à? Giỏi lắm. Thế là từ nay tao có 1 con vật tinh khôn làm bạn rồi.
(Cuội và chó vào trong khán đài)Dẫn chuyện: Một lần khác, có ông phú nhà giàu ở làng bên hớt hải chạy đến tìm Cuội.
Ông phú: Cuội ơi, làm ơn giúp ta. Cứu ta với!
Cuội: Có việc gì vậy phú ông?
Phú ông: Hãy thương lấy con gái ta. Nó ra sông bị sảy chân ngã chết đuối. Cuội hãy đến nhà ta, dùng phép cứu cho con gái ta sống lại, ta sẽ hậu tạ, muốn gì được nấy.Cuội: Được rồi, ta sẽ giúp ông.
Dẫn chuyện: Cuội vui lòng theo phú ông về nhà, lấy lá chữa cho cô gái. Chỉ một lát sau, mặt cô gái đang tái nhợt bỗng hồng hào hẳn lên rồi sống lại.
Phú ông: Ôi! Con gái của ta sống lại rồi. Phúc đức quá! Đúng là ông trời có mắt. Đa tạ Cuội. Bây giờ Cuội muốn gì?
Cuội: Tôi có cây thuốc quý cũng là do ông trời. Ông trời đã cho tôi để tôi đi cứu giúp thiên hạ. Tôi không màng danh lợi, cũng chẳng mong tiền bạc của cái gì.
Cô gái: Cha, anh Cuội! Cái số của con đến hôm nay là tận cùng rồi. Nhờ có anh Cuội mà con được sống! Con rất cảm kích. Cuộc sống của con coi như đã là của anh Cuội rồi. Vậy con xin cha cho con được theo anh Cuội về làm vợ.
Phú ông: Hả? (ngạc nhiên rồi cười xòa) Phải, ờ hờ, con gái ta nói phải lắm. Sự sống của con, cuộc đời của con có được là do anh Cuội. Mà ta biết Cuội cũng là một chàng trai tốt, luôn giúp đỡ mọi người. Ta đồng ý cho 2 con thành vợ thành chồng.
(Cuội và cô gái nắm tay nhau cười, tất cả vào trong sân khấu).Dẫn chuyện: Từ đó, vợ chồng Cuội sống với nhau thuận hòa, êm ấm. Một hôm trong khi Cuội đi vắng có bọn người xấu qua nhà. Biết Cuội có phép cải tử hoàn sinh, chúng ghen ghét bèn giết vợ Cuội. Chúng cố ý lấy ruột của người vợ đi để Cuội không bao giờ cứu được vợ nữa.
Cuội trở về nhà.
Cuội: Mình ơi, ta đã về nhà đây. Mình nấu cơm chưa vậy? Mình ơi đi đâu rồi thế nhỉ?
(Cuội ngó vào bên trong)
Cuội: Trời ơi, mình ơi! (Chạy vào trong dìu vợ ra) Sao thế này mình ơi! Ai đã nhẫn tâm giết vợ ta? Ta phải cứu vợ. (Đặt vợ nằm xuống, Cuội chạy đi lấy cây thuốc, cho lá thuốc vào miệng vợ)
Mình ơi, sống lại đi, tỉnh lại đi mình ơi! Hu hu! (Vừa ôm vừa lắc vai) Mình không thể chết. Ai đã nhẫn tâm giết vợ ta thế này?Con chó: Ông chủ ơi, đừng khóc nữa. Tôi sẽ giúp ông chủ cứu bà chủ.
Cuội: Thôi ngươi đừng nói nữa, thuốc cải tử hoàn sinh của ta còn chưa chữa được, làm sao ngươi giúp được ta?
Con chó: Tôi có cách. Ông chủ hãy lấy ruột của tôi thay cho bà chủ và cho bà chủ ăn lá thuốc. Thế nào bà cũng sống.
Cuội: Đúng rồi, vậy mà ta cũng không nghĩ ra. Cảm ơn ngươi – anh bạn nhỏ tốt bụng của ta. Ôi mừng quá! Nhưng… (Cuội nhìn con chó một cách ái ngại) Còn ngươi thì sao?Con chó: Tôi vốn là một con chó đã chết rồi, nhờ ơn cứu mạng của ông chủ mới sống được. Ông chủ lại đối đãi với tôi rất tốt, không bao giờ đánh mắng tôi. Ông chủ cứu mạng tôi, bây giờ tôi cứu mạng bà chủ coi như là một sự trả ơn vậy. Ông chủ hãy chấp nhận đi.
Cuội (ngẫm nghĩ): Thôi được, coi như ta mượn tạm ruột của ngươi để cứu vợ ta rồi ta sẽ tìm cách cứu ngươi.
Dẫn chuyện: Cuội bèn liều mượn ruột của chó thay cho vợ và dùng lá thuốc cải tử hoàn sinh. Quả nhiên vợ Cuội sống lại và vẫn trẻ đẹp như xưa.
Cuội: Ôi mừng quá, mình ơi, mình sống lại rồi! Ta vui quá, thật là mầu nhiệm.
(Vợ Cuội cười vui, ngồi xuống khâu áo)
Cuội (nhìn con chó): Nhưng còn anh bạn của ta. Làm thế nào bây giờ? (Cuội ngẫm nghĩ)
À, nghĩ ra rồi. Ta sẽ dùng đất nhăn thành ruột cho anh bạn! Chờ ta nhé!
Cuội (làm động tác giả): Đây rồi, bây giờ ta sẽ đặt cái ruột giả này cho bụng ngươi. Ngươi ăn lá thuốc đi, rồi lại sống với nhà ta như trước nhé!
Con chó (sống lại): Cảm ơn ông chủ. Ông chủ thật là nhân nghĩa.
Cuội: Vậy là bây giờ nhà ta lại đông đủ, vui vẻ như trước rồi. Chúng ta hãy sống thật tốt, không bao giờ rời xa nhau nữa nhé.(Cảnh vợ chồng nhìn nhau tình cảm, chồng vuốt ve con chó, vợ rót nước cho chồng.)
Dẫn chuyện: Nhưng cũng từ đấy, tính nết vợ Cuội tự nhiên thay đổi hẳn.
Vợ Cuội: Mình ơi, mình đi tưới nước cho cây “cải tử hoàn sinh” đi. Nhớ là phải tưới bằng nước giếng trong nhé!
Vợ: Vâng ạ.
(Vợ bước ra cầm teo một cái bát đựng canh, chuẩn bị đổ vào cây)Cuội: Này mình, mình đổ cái gì đấy?
Vợ: Dạ, em đổ nước tưới cây mà.
Cuội: Nhưng nước gì thế kia?
Vợ: Dạ, nước canh thừa phí quá nên em đổ vào cây cho nó lớn nhanh.
Cuội: Ôi trời ơi, mình ơi, tôi đã dặn bao nhiêu lần là phải tưới cây bằng nước giếng trong cơ mà. Mình nhớ chưa?
Vợ: Dạ, em nhớ rồi.Cuội (lẩm bẩm 1 mình): Chết thật! Vừa nói đã quên, không biết vợ mình bị làm sao nữa.
Dẫn chuyện: Một buổi chiều, chồng còn đi rừng kiếm củi chưa về, vợ Cuội đang nấu cơm rau, tiện tay đổ luôn chậu nước bẩn vào gốc cây quý. Không ngờ, vừa đổ xong thì mặt đất chuyển động, cây đào mạnh, gió thổi ào ào.
Vợ: Ôi! Ôi! Cái gì thế? Cây bay rồi, cây biết bay! Ôi làng nước ơi, cây bay lên trời.
Cuội (bước ra): Cái gì thế? Trời ơi, cây quý của tôi! Ở lại đây đi, đừng bay lên nữa. (Cuội móc rìu vào rễ cây) Ôi trời ơi! Cây quý ơi! Ta sẽ đi cùng cây!Dẫn chuyện: Cái cây bay vút lên, kéo theo cả Cuội đến cung trăng. Từ đấy Cuội ở luôn cùng trăng với cái cây quý của mình. Mỗi năm cây chị rụng xuống có một lá. Nhìn lên mặt trăng, người ta thấy một vệt đen rõ hình một cây cổ thụ có người ngồi dưới gốc, người ta gọi cái hình ấy là hình Chú Cuội ngồi gốc cây đa.

-
kịch bản sự tích Chú Cuội chơi trăng - mẫu 2
Cảnh 1: Trong rừng sâu
Dẫn chuyện:
Một buổi sáng tinh mơ, trời trong xanh, gió nhẹ thổi qua những tán cây. Trong rừng, tiếng chim hót ríu rít, tiếng suối chảy róc rách. Người dân quê thường đi kiếm củi để mưu sinh. Hôm nay, cũng như bao ngày khác, Cuội vác rìu vào rừng, miệng lẩm nhẩm hát.Sân khấu:
Nền rừng xanh, vẽ thêm khe suối, tiếng chim và tiếng nước phát qua loa. Cuội mặc áo nâu sòng, quấn khăn nâu, vai vác rìu gỗ.Cuội (ngâm nga, vừa đi vừa gõ cán rìu xuống đất):
– Hôm nay trời đẹp quá! Chắc ta sẽ kiếm được nhiều củi. Về bán lấy ít gạo cho vợ. Ờ kìa… (giật mình, trợn mắt) Trời ơi! Một cái hang to quá!(Ánh sáng chiếu vào phía “hang hổ”. Từ trong đó, ba con cọp con bằng mô hình hoặc người đóng mặc trang phục thú bò ra.)
Cuội (lùi lại, hốt hoảng):
– Úi giời ơi, làng nước ơi! Cọp! Cọp nó ăn thịt tôi mất thôi! (ngập ngừng nhìn kỹ) Ấy mà khoan… may quá, mới chỉ là cọp con. Nếu để chúng lớn, chúng sẽ hại biết bao người. Thôi thì… ta liều vậy!(Cuội vung rìu, hét “za! za!”, diễn động tác chém. Ba “cọp con” ngã vật xuống, giả vờ chết.)
Cuội (thở hổn hển, mệt nhọc):
– Hú hồn! Thế là yên tâm rồi…(Đột nhiên tiếng gầm vang rền. Cọp mẹ xuất hiện, dáng dữ tợn.)
Cọp mẹ (gầm lớn, lao ra, mắt đỏ):
– Tên kia! Tại sao ngươi dám hại con ta?Cuội (sợ run, ném rìu xuống, quỳ lạy):
– Ôi trời đất ơi! Xin tha mạng! Tôi… tôi chỉ sợ chúng lớn lên ăn thịt người thôi mà!Cọp mẹ (rơi nước mắt, quay lại ôm xác con):
– Các con của ta… đau lòng quá! Nhưng ta sẽ cứu các con…(Cọp mẹ chạy lại bên một gốc cây, ngắt vài chiếc lá xanh biếc, bỏ vào miệng cọp con. Nhạc nền huyền bí vang lên. Ba cọp con lần lượt ngồi dậy, gọi “Mẹ! Mẹ ơi!”.)
Cuội (há hốc miệng, thì thào):
– Trời đất ơi! Lá gì mà thần kỳ thế này? Cho vào miệng là sống lại ngay sao?Cọp mẹ (ôm con, liếc Cuội):
– Hãy nhớ, đừng bao giờ động đến gia đình ta nữa. Đây là phép màu của rừng thiêng.(Cọp mẹ dẫn các con đi. Ánh sáng mờ dần. Cuội đứng dậy, lén chạy đến cây thuốc.)
Cuội (ngắt vài chiếc lá, thì thầm):
– Ha ha! Thế là ta đã tìm được cây thuốc trường sinh. Nếu trồng ở nhà, ta có thể cứu bao nhiêu người khỏi chết chóc. Ông trời đã ban ơn cho ta rồi!Cảnh 2: Cứu người hành khất
Dẫn chuyện:
Trên đường về, Cuội gặp một ông lão ăn mày gầy yếu, nằm vật bên bãi cỏ, hơi thở thoi thóp.Sân khấu:
Ánh sáng dịu, ông lão rách rưới nằm bất động.Cuội (hoảng hốt):
– Ông ơi! Ông ơi! Sao ông lại nằm thế này? Chắc ông đã chết mất rồi. (ngập ngừng, nhìn lá thuốc) Hay ta thử xem sao?(Cuội lấy lá, bỏ vào miệng ông lão. Một lúc sau, ông lão từ từ tỉnh dậy, ngồi bật dậy.)
Ông lão (thở dốc, nhìn quanh):
– Trời ơi! Tôi… tôi còn sống ư? Thân thể tôi khỏe khoắn như vừa trẻ lại! Cậu… cậu đã cứu tôi sao?Cuội (khiêm tốn):
– Cháu chỉ dùng lá cây thần này thôi. Không có lá ấy thì cháu cũng bất lực.Ông lão (mắt sáng lên):
– Đó chính là cây “cải tử hoàn sinh”! Cậu hãy giữ gìn, nhưng nhớ kỹ: phải tưới bằng nước giếng trong, nếu tưới bậy, cây sẽ bay lên trời mất đó!(Ông lão chắp tay cảm tạ, rồi từ từ rời đi. Cuội đứng nhìn, khẽ gật đầu.)
Cuội (tự nhủ):
– Ta sẽ đem cây về trồng. Cứu người chính là lẽ sống của ta.Cảnh 3: Cây thuốc trong vườn Cuội
Dẫn chuyện:
Từ ngày đem cây thuốc về, Cuội trồng ở góc vườn phía Đông, ngày ngày tưới nước giếng trong, chăm bón cẩn thận. Tiếng đồn lan khắp nơi. Ai bệnh nặng, ai chết yểu đều tìm đến nhờ Cuội.(Sân khấu dựng cảnh vườn nhỏ, cây thần ở giữa, ánh sáng xanh lung linh.)
Người dân 1 (dắt tay con bệnh):
– Anh Cuội, cứu con tôi với, nó sốt mê man đã ba ngày!(Cuội ngắt lá, cho bệnh nhân ăn. Người tỉnh lại ngay. Tiếng reo vui vang lên.)
Người dân 2 (chắp tay):
– Anh Cuội đúng là người trời ban xuống cứu chúng tôi!Cuội (mỉm cười hiền từ):
– Ta chỉ làm những gì có thể thôi. Cây này là để cứu người, không phải để đổi chác.Cảnh 4: Cuội cứu chó và kết bạn
Dẫn chuyện:
Một hôm, Cuội đi đánh cá bên sông, thấy xác một con chó chết trôi. Nhìn kỹ, đó là con chó có tướng thông minh. Cuội động lòng, lấy lá thuốc cho nó ăn.Sân khấu:
Mặt sông vẽ trên nền, con chó bù nhìn thả nổi.Cuội (vớt lên, xót xa):
– Chó ơi, mày chết thật uổng. Thôi để ta cứu mày một phen.(Đặt lá thuốc vào miệng. Con chó sống dậy, sủa vang, chạy vòng quanh Cuội.)
Cuội (vui mừng, xoa đầu chó):
– Ha ha! Giỏi lắm! Từ nay ta có một người bạn trung thành rồi!Chó (giả tiếng):
– Gâu gâu! Cảm ơn ông chủ! Tôi sẽ theo ông suốt đời!Cảnh 5: Cuội gặp phú ông và nên duyên
Dẫn chuyện:
Một hôm, phú ông trong làng chạy đến, khóc lóc xin cứu con gái bị chết đuối.Phú ông (vừa khóc vừa quỳ):
– Anh Cuội ơi! Xin cứu con gái ta, nó đã tắt thở rồi! Ta xin hậu tạ, muốn gì ta cũng cho.Cuội (gật đầu):
– Tôi sẽ cố hết sức, nhưng nhớ rằng mạng sống là của ông trời.(Đem lá thuốc đặt vào miệng cô gái. Cô tỉnh lại, ngồi bật dậy.)
Cô gái (thở hổn hển, rồi nhìn Cuội):
– Ôi! Em còn sống sao? Chính anh đã cứu em?Phú ông (mừng rỡ):
– Thật kỳ diệu! Từ nay con gái ta xin theo anh Cuội. Cuộc sống nó có được là nhờ anh!Cuội (khiêm nhường):
– Tôi không cầu danh lợi, chỉ mong mọi người bình an. Nhưng nếu cô gái thực lòng, tôi xin trân trọng.(Cảnh cưới hỏi diễn ra. Cuội và cô gái nắm tay, ánh sáng vàng rực.)
Cảnh 6: Bi kịch ập đến
Dẫn chuyện:
Cuộc sống hạnh phúc không kéo dài. Bọn gian ác ghen ghét, đợi lúc Cuội đi vắng, liền xông vào giết vợ Cuội, móc ruột mang đi, hòng khiến Cuội không thể cứu nổi.(Sân khấu tối. Vợ Cuội ngã gục, máu giả loang. Cuội chạy về, thấy vợ nằm bất động.)
Cuội (gào khóc):
– Mình ơi! Sao thế này? Ai nỡ giết vợ ta? Không! Không thể nào!(Cuội đặt lá thuốc vào miệng vợ, nhưng vô ích. Con chó chạy ra, rên ư ử.)
Cuội (tuyệt vọng):
– Thuốc thần cũng không cứu được! Vì mất ruột rồi…Chó (ngẩng đầu, nghiêm trang):
– Ông chủ, hãy lấy ruột của tôi thay cho bà chủ. Ông hãy cứu bà!Cuội (choáng, lắc đầu):
– Không được! Ta sao nỡ hại ngươi?Chó (kiên định):
– Tôi vốn được ông chủ cứu sống. Nay lấy thân mình cứu bà chủ là báo đáp. Xin ông hãy nhận!(Cuội run rẩy, nhưng cuối cùng làm theo. Vợ sống lại, tươi trẻ như xưa. Con chó nằm thoi thóp.)
Cuội (ôm chó, khóc):
– Ngươi là ân nhân của cả nhà ta. Ta sẽ tìm cách cứu ngươi.(Cuội nặn đất thành ruột giả, cho chó ăn lá. Chó sống lại, cả nhà đoàn tụ. Cảnh sum họp ngắn ngủi, nhạc vui.)
Cảnh 7: Cây bay lên trời
Dẫn chuyện:
Từ đó, vợ Cuội bỗng thay đổi, hay quên, vụng về. Một hôm, Cuội dặn phải tưới cây bằng nước giếng trong, nhưng vợ lại lỡ tay dùng nước bẩn.(Sân khấu: vợ bưng thau nước canh thừa, đổ vào gốc cây. Tiếng sấm chớp, gió thổi ào ào. Cây rung chuyển mạnh.)
Vợ (hoảng loạn):
– Ôi trời ơi! Cây bay rồi! Cứu tôi với!Cuội (chạy ra, kêu gào):
– Trời ơi! Cây thuốc quý của ta! Ở lại đây! Đừng bay!(Cây bắt đầu bay lên. Cuội dùng rìu móc vào rễ, bị kéo lên theo. Vợ Cuội ôm mặt khóc.)
Dẫn chuyện kết:
Thế là cây thuốc cùng Cuội bay lên tận cung trăng. Từ đó, người dưới trần ngước nhìn mặt trăng đêm rằm, thấy bóng một gốc cây lớn và dáng người ngồi tựa gốc. Họ gọi đó là Chú Cuội ngồi gốc cây đa.(Ánh sáng trắng bạc, màn hình chiếu trăng tròn với bóng cây đa. Nhạc kết da diết.)
Hạ màn.

-
kịch bản sự tích Chú Cuội chơi trăng - mẫu 3
Dẫn chuyện (người dẫn truyện bước ra):
Ngày xưa, ở một ngôi làng ven rừng, có anh tiều phu tên Cuội. Anh hiền lành, tốt bụng nhưng cũng nghịch ngợm và hay tò mò. Cuội có thú vui mỗi ngày là vào rừng đốn củi, bắt chim, săn thú để đổi lấy gạo nuôi thân. Chính tính tò mò ấy đã đưa Cuội đến một chuyến phiêu lưu kỳ lạ, gắn liền với cây đa thần bí và câu chuyện trên cung trăng mà ta còn kể mãi đến hôm nay.Cảnh 1: Cuội phát hiện bí mật trong rừng
(Sân khấu: Cảnh rừng xanh thẳm, có tiếng chim hót, suối chảy róc rách. Cuội vác rìu đi vào, vừa đi vừa hát nghêu ngao.)
Cuội:
(ngáp dài) Ôi, sáng nay trời đẹp thật. Phải chặt ít củi mang về mới có cái mà đổi gạo. (nhìn quanh) Ủa, đằng kia có cái hang gì lạ thế kia?(Cuội tò mò đi đến gần hang. Bỗng nghe tiếng gầm gừ. Một con hổ to lớn bước ra.)
Cuội (hoảng hốt):
Ối làng nước ơi! Con hổ… chết ta rồi! (vừa run vừa giơ rìu) Thôi phen này chắc cái mạng cũng về ông bà…(Con hổ tiến đến gần nhưng lại khụy xuống, thở hổn hển.)
Cuội (ngạc nhiên):
Ủa? Nó bị thương à? Mình mà chạy chắc nó vồ chết ngay… thôi thì liều!(Cuội tiến lại gần, thấy bụng hổ bị một vết thương lớn, máu chảy nhiều.)
Cuội:
Tội nghiệp ghê! Thôi, mày cũng là sinh linh, để tao tìm cách cứu.(Bất chợt, một cây cổ thụ gần đó tỏa sáng. Một vị tiên ông xuất hiện.)
Tiên ông:
Cuội, con có tấm lòng nhân hậu. Đây là cây đa ngàn năm, có lá thần có thể chữa được vết thương và cả hồi sinh sinh mạng. Nhưng nhớ kỹ: cây này rất thiêng, chỉ được chăm sóc bằng nước sạch tinh khiết, nếu để nhiễm bẩn, cây sẽ bay lên trời đó.Cuội (quỳ xuống):
Con xin ghi lòng tạc dạ.(Tiên ông biến mất. Cuội lấy lá cây đa, cho vào miệng hổ. Con hổ gượng dậy, rống lên một tiếng rồi bỏ đi.)
Cuội (vỗ tay):
Ô hay! Cây này thật kỳ diệu. Mình phải đem cây về trồng, sau này cứu người cứu vật.(Cuội đào gốc cây đa, gánh về nhà.)
Cảnh 2: Cuội dùng cây cứu người
(Sân khấu: Trước nhà Cuội, một mái lá nghèo nàn. Cuội trồng cây đa ở góc vườn, ngày ngày tưới nước giếng.)
Dẫn chuyện:
Từ ngày có cây đa, Cuội cứu sống biết bao nhiêu người và cả muôn loài. Cái tên Cuội trở thành niềm tin trong làng.(Một bà cụ hớt hải chạy đến.)
Bà cụ:
Cuội ơi, cháu ơi! Con trai ta đi săn rắn độc, bị nó cắn chết rồi. Cháu cứu với!Cuội:
Được, để ta thử.(Cuội lấy lá đa, bỏ vào miệng chàng trai. Người chết từ từ mở mắt, thở dốc, rồi tỉnh lại.)
Bà cụ (khóc mừng):
Trời đất ơi, con ta sống rồi! Cuội ơi, cháu là ân nhân cả nhà ta.Cuội:
Cây đa này là của trời cho, ta chỉ là người giữ.(Tiếng trống, chiêng rộn ràng. Người làng kéo đến cảm ơn, tặng gạo, hoa quả. Cuội chỉ cười khiêm nhường.)
Cảnh 3: Cuội gặp tình duyên
(Một ngày, con gái phú ông trong làng bị ngã xuống giếng, tắt thở. Người nhà chạy đi gọi Cuội.)
Phú ông (quỳ lạy):
Xin anh cứu con gái tôi. Nếu nó sống lại, tôi xin gả nó cho anh.Cuội (vội vàng):
Được, để ta thử.(Cuội bỏ lá đa vào miệng cô gái. Một lát sau, cô mở mắt, khẽ mỉm cười.)
Cô gái:
Cha… con còn sống sao?Phú ông (khóc):
Ơn trời, ơn thần cây đa, ơn cả Cuội. Ta hứa giữ lời, gả con cho Cuội.Cuội (rụt rè):
Tôi chỉ muốn cứu người, chẳng dám mong gì hơn… nhưng nếu cô nương bằng lòng, tôi xin hết lòng yêu thương.(Cô gái gật đầu. Cảnh cưới hỏi diễn ra giản dị, người làng chúc tụng. Cuội và vợ sống hạnh phúc.)
Cảnh 4: Lỗi lầm của vợ Cuội
Dẫn chuyện:
Nhưng hạnh phúc chưa được bao lâu thì bi kịch ập đến.(Một buổi chiều, Cuội đi đốn củi. Vợ Cuội ở nhà tưới cây. Do vội vàng, nàng lấy nước bẩn sau khi rửa rau để tưới.)
(Tiếng động: “ào ào”, ánh sáng trên sân khấu xoáy tròn, cây đa rung chuyển.)
Vợ Cuội (hoảng hốt):
Ối trời! Sao cây lại rung thế này? Cây… cây đang bay lên trời kìa!(Cuội chạy về, thấy cây đang nhổ rễ bay lên, vội vàng móc rìu ghì lại.)
Cuội (kêu to):
Ôi cây đa của ta! Đừng đi! Ta không thể mất ngươi!(Cây vẫn bay lên, kéo Cuội theo. Vợ Cuội gào khóc phía dưới.)
Vợ Cuội:
Chàng ơi! Chàng đừng đi!Cuội (vẫy tay):
Mình hãy sống tốt… ta sẽ ở cùng cây đa, mãi mãi trên cung trăng…(Âm nhạc dồn dập, ánh sáng chiếu lên cao, mô phỏng cảnh cây đa cùng Cuội bay lên trời. Trên phông nền hiện ra vầng trăng sáng với bóng người ngồi dưới gốc cây đa.)
Cảnh 5: Chú Cuội chơi trăng
Dẫn chuyện:
Từ đó, Cuội sống mãi trên cung trăng, ôm cây đa thần. Mỗi đêm trăng rằm, trẻ con nhìn lên đều thấy bóng Cuội ngồi gốc cây, gọi nhau í ới:Trẻ con (chạy ra sân khấu, reo vang):
A! Chú Cuội kìa! Chú Cuội ngồi gốc cây đa trên trăng!(Trẻ con vừa nhảy múa, vừa hát vui nhộn. Cuội trên cao nhìn xuống, vẫy tay cười hiền.)
Cuội (ngâm):
Dẫu xa quê, ta vẫn giữ nụ cười,
Trăng sáng soi, lòng ta không đổi.
Cây đa ơi, ta với ngươi muôn đời,
Ở cùng nhau trên cung trăng vĩnh viễn.Dẫn chuyện (kết):
Câu chuyện Chú Cuội chơi trăng từ đó truyền mãi đời này sang đời khác, như một lời nhắc nhở: hãy trân trọng những điều quý giá, đừng để vì vô tình mà đánh mất.
-
kịch bản sự tích Chú Cuội chơi trăng - mẫu 4
Cảnh 1: Cuội – anh tiều nghèo trong làng
Dẫn chuyện:
Ngày xửa ngày xưa, trong một ngôi làng nhỏ, có anh tiều phu tên Cuội. Anh mồ côi cha mẹ từ nhỏ, sống một mình trong căn chòi tranh, ngày ngày vào rừng đốn củi. Tuy nghèo khổ nhưng Cuội vốn tốt bụng, hay giúp đỡ bà con xóm giềng.(Sân khấu: Nhà tranh đơn sơ. Cuội vác rìu, cười lạc quan.)
Cuội:
Ngày mai đem củi ra chợ chắc đổi được bát gạo. Nghèo thì nghèo, nhưng ta cứ hát ca cho đời vui.(Hát vui vẻ, nhảy nhót. Bỗng có tiếng trẻ con khóc ngoài đường. Cuội chạy ra.)
Cuội:
Ơ, cháu sao khóc thế này?Đứa bé:
Mẹ cháu bệnh nặng sắp chết, chẳng ai cứu được…Cuội (thở dài):
Giá mà ta có phép thần cứu người thì hay biết mấy.Cảnh 2: Gặp cây thần trong rừng
Dẫn chuyện:
Chiều hôm ấy, Cuội vào rừng đốn củi như thường lệ. Nhưng một sự lạ xảy ra…(Sân khấu: Rừng sâu, ánh sáng mờ ảo. Một con nai nằm chết bên gốc cây cổ thụ. Cuội ngạc nhiên bước đến.)
Cuội:
Tội nghiệp, chắc nó bị thợ săn bắn. (thở dài) Thôi, chôn nó đi.(Khi Cuội vừa đào đất, một đàn chim từ trên cây bay xuống, mổ lá cây bỏ vào miệng nai. Lập tức nai sống dậy, nhảy tung tăng chạy đi.)
Cuội (mắt tròn xoe):
Ô kìa! Lá cây… có phép hồi sinh? Trời đất ơi, mình vừa thấy phép lạ!(Cuội hái vài lá, run run cất vào túi, đào cả cây nhỏ về nhà trồng.)
Cảnh 3: Cứu người và nổi tiếng
(Trước sân nhà Cuội. Một bà lão run rẩy bế con trai chết đuối đến.)
Bà lão:
Cuội ơi, cứu con ta! Nó ngã xuống ao… tắt thở rồi…Cuội (ngập ngừng, lấy lá thần):
Thử một lần xem sao…(Cuội bỏ lá vào miệng đứa bé. Tức thì nó ho sặc sụa, mở mắt khóc.)
Bà lão (khóc mừng):
Ôi con tôi sống rồi! Trời ơi, Cuội ơi, cậu là thần tiên giáng thế!Cuội:
Không, chỉ là nhờ cây quý thôi…Dẫn chuyện:
Từ đó, ai bệnh nặng, ai chết yểu, người ta đều tìm đến Cuội. Tiếng lành đồn xa, ai cũng gọi anh là “Cuội cứu tử”.Cảnh 4: Lời cầu hôn bất ngờ
(Một ngày, con gái quan huyện mắc bệnh lạ, thầy lang bó tay. Quan huyện đến nhà Cuội.)
Quan huyện (cầu khẩn):
Anh Cuội, xin cứu con gái ta. Nếu nó sống, ta xin gả nó cho anh, của cải ta chia đôi.Cuội (khiêm nhường):
Ta chỉ làm hết sức thôi…(Cuội lấy lá đa cho cô gái ăn. Một lát, cô mở mắt, cười rạng rỡ.)
Cô gái:
Cha ơi, con khỏe rồi!Quan huyện (mừng rỡ):
Ơn này nghìn đời khó trả. Cuội, từ nay con gái ta là vợ ngươi!(Tiếng trống, chiêng. Cảnh cưới hỏi, người làng chúc tụng. Cuội có vợ đẹp nết na.)
Cảnh 5: Bi kịch ập đến
Dẫn chuyện:
Hạnh phúc chưa bao lâu, một bọn cường hào ác bá ghen ghét Cuội. Chúng tìm cách hãm hại.(Một buổi Cuội đi vắng. Bọn xấu xông vào nhà, đâm chết vợ Cuội rồi bỏ đi.)
(Cuội chạy về, thấy vợ nằm bất động. Anh quỳ xuống khóc.)
Cuội:
Mình ơi! Đừng bỏ ta! Ta còn cây đa, ta sẽ cứu mình!(Anh lấy lá đa, cho vào miệng vợ. Nhưng vô ích, vì ruột nàng bị moi mất. Cuội tuyệt vọng.)
Cuội:
Trời ơi, làm sao cứu đây?(Con chó trung thành của Cuội tiến đến, sủa ăng ẳng rồi quỳ xuống.)
Chó:
Ông chủ, hãy lấy ruột của tôi thay cho bà chủ.Cuội (sững sờ):
Không thể! Ngươi cũng là bạn ta mà!Chó:
Ông chủ đã cứu tôi một lần, nay tôi xin hiến thân trả ơn.(Cuội rơi nước mắt, đành chấp nhận. Anh lấy ruột chó thay vào, cho vợ ăn lá đa. Nàng sống lại, xinh đẹp như xưa.)
Cảnh 6: Cái giá của sự sống
(Vợ tỉnh dậy, nhưng tính tình thay đổi, lúc nhớ lúc quên. Một hôm, nàng tưới cây đa bằng nước bẩn rửa cá.)
(Âm thanh ầm ầm, cây đa rung mạnh, gốc rễ bật lên.)
Vợ Cuội (hoảng hốt):
Ôi, cây bay rồi! Làm sao đây?(Cuội chạy về, thấy cây đang bay lên trời. Anh vội móc rìu vào rễ.)
Cuội:
Cây đa, ở lại với ta! Đừng bỏ ta!(Nhưng cây cứ bay, kéo Cuội theo. Vợ Cuội gào khóc bên dưới.)
Vợ Cuội:
Chàng ơi, tha lỗi cho em!Cuội (vọng xuống):
Ta sẽ ở mãi trên trời, cùng cây đa… hãy sống tốt ở nhân gian!(Ánh sáng chiếu rực, mô phỏng cây đa cùng Cuội bay lên cung trăng. Trên phông nền hiện vầng trăng sáng, có bóng người ngồi dưới gốc cây đa.)
Cảnh 7: Chú Cuội chơi trăng
Dẫn chuyện:
Từ ấy, Cuội ở cùng cây đa trên cung trăng. Mỗi đêm rằm, người đời ngước nhìn thấy bóng Cuội ngồi gốc đa, như ôm nỗi niềm thương nhớ quê hương.(Trẻ con tung tăng ra sân khấu, chỉ tay lên trăng.)
Trẻ con:
A, chú Cuội kìa! Chú Cuội đang ngồi gốc đa trên trăng sáng!(Âm nhạc rộn ràng, trẻ con múa hát vui nhộn. Cuội trên cao cười hiền, vẫy tay xuống.)
Cuội (ngâm):
Trăng sáng lung linh, lòng ta vẫn nhớ,
Ngôi làng xưa, mái tranh nhỏ thuở nào.
Dẫu ở cung trăng, dẫu xa trần thế,
Nhân nghĩa tình người, ta chẳng bao giờ quên.Dẫn chuyện (kết):
Và từ đó, người ta gọi bóng hình ấy là Chú Cuội ngồi gốc cây đa trên cung trăng. Câu chuyện trở thành huyền thoại, để lại bài học về lòng nhân nghĩa, tình yêu và sự trân trọng những điều quý giá trong đời.
-
kịch bản sự tích Chú Cuội chơi trăng - mẫu 5
Cảnh 1: Cậu bé chăn trâu nghèo
Dẫn chuyện:
Ngày xưa, trong một ngôi làng ven sông, có một cậu bé mồ côi cha mẹ, tên là Cuội. Không đất, không nhà, Cuội đi chăn thuê đàn trâu cho người làng để kiếm miếng cơm.(Sân khấu: Cánh đồng rộng, đàn trâu gặm cỏ. Cuội ngồi thổi sáo.)
Cuội (hát nghêu ngao):
Thổi sáo vi vu, đời ta lang thang,
Nghèo nhưng vui, chẳng ngại gian nan.(Bỗng có một con trâu ngã lăn ra chết, bọt mép sùi trắng.)
Cuội (hốt hoảng):
Ôi thôi chết! Con trâu của chủ! Mình làm sao đây? Chủ biết chắc đánh chết mất!(Cuội ôm đầu khóc. Đột nhiên, một giọng nói vang lên từ cây cổ thụ gần đó.)
Giọng cây đa:
Cuội, đừng sợ! Hãy hái lá của ta, nhét vào miệng trâu, nó sẽ sống lại.Cuội (ngạc nhiên, run rẩy):
Ai… ai đang nói vậy?Giọng cây đa:
Ta là cây đa ngàn năm. Hãy tin lời ta.(Cuội run run hái một chiếc lá, bỏ vào miệng trâu. Lập tức trâu mở mắt, đứng dậy rống to.)
Cuội (nhảy cẫng lên):
Ôi thật rồi! Cây này thần kỳ quá!(Cuội ôm lấy cây đa, cười sung sướng.)
Cảnh 2: Bí mật cây đa cứu người
Dẫn chuyện:
Từ hôm đó, Cuội trở thành người bạn thân thiết của cây đa biết nói. Mỗi khi ai ốm đau hay chết yểu, Cuội lại nhờ lá đa để cứu sống.(Sân khấu: Căn chòi tranh. Một bà mẹ trẻ bế con trai đã tím tái chạy đến.)
Người mẹ:
Cuội ơi, cứu con ta! Nó bệnh nặng, thở thoi thóp…Cuội:
Được, để ta thử.(Cuội lấy lá đa, cho bé uống. Bé ho sặc sụa rồi mở mắt cười.)
Người mẹ (mừng rỡ):
Trời đất ơi! Con tôi sống rồi! Cuội ơi, ơn này ta ghi lòng tạc dạ!Cuội (xua tay):
Nhờ cây đa đấy, ta chỉ là người giữ thôi.Dẫn chuyện:
Người làng ai cũng kính trọng Cuội. Anh không tham vàng bạc, chỉ vui vì cứu được người.Cảnh 3: Tình duyên của Cuội
(Một ngày, con gái phú ông trong làng đột ngột ngã bệnh qua đời. Phú ông đau đớn cầu xin Cuội.)
Phú ông:
Cuội ơi, nếu con gái ta sống lại, ta xin gả nó cho con.Cuội:
Ta sẽ cố.(Cuội cho lá đa. Cô gái sống dậy, đôi má hồng trở lại.)
Cô gái:
Cha, con còn sống sao?Phú ông (vui mừng):
Phúc đức quá! Cuội, từ nay con là con rể ta!(Cảnh cưới hỏi diễn ra. Cuội từ anh chăn trâu trở thành chàng rể quý, nhưng vẫn giữ tính khiêm nhường.)
Cảnh 4: Âm mưu của kẻ xấu
Dẫn chuyện:
Trong làng có bọn cường hào ghen tức. Chúng tìm cách hãm hại Cuội.(Một hôm Cuội đi chăn trâu. Bọn ác xông vào nhà giết vợ Cuội, moi ruột đem đi.)
(Cuội chạy về, ôm vợ khóc.)
Cuội:
Mình ơi, ta sẽ cứu nàng!(Anh vội lấy lá đa nhưng vô ích vì không còn ruột.)
Cuội (tuyệt vọng):
Làm sao cứu đây?(Con trâu lớn trong đàn bước đến, quỳ xuống.)
Trâu:
Chủ ơi, hãy lấy ruột của tôi thay cho bà chủ.Cuội (sững sờ):
Không thể! Ngươi cũng là bạn ta!Trâu:
Chủ đã chăm sóc ta bao năm. Hãy cho ta báo ơn.(Cuội rơi nước mắt, chấp nhận. Anh thay ruột trâu vào vợ, cho lá đa. Nàng sống lại, nhưng từ đó tính tình đổi khác, hay quên, lơ đãng.)
Cảnh 5: Cây đa bay lên
(Một chiều, Cuội đi chăn trâu. Vợ Cuội tưới cây. Vì lười, nàng lấy nước rửa chân đổ vào gốc.)
(Tiếng sấm, gió rít. Cây đa bật rễ, rung chuyển, chuẩn bị bay lên.)
Vợ Cuội (hoảng):
Ôi! Cây đa bay rồi!(Cuội chạy về, kịp móc rìu vào rễ cây.)
Cuội:
Cây đa ơi, đừng đi! Ta không thể mất ngươi!(Nhưng cây vẫn bay vút lên, kéo Cuội theo. Vợ Cuội chỉ biết gào khóc dưới trần gian.)
Cuội (vọng xuống):
Mình ở lại, sống tốt nhé! Ta đi cùng cây đa…(Ánh sáng rực rỡ, mô phỏng cảnh cây đa bay lên cung trăng, mang theo Cuội.)
Cảnh 6: Chú Cuội chơi trăng
Dẫn chuyện:
Từ đó, Cuội sống mãi trên cung trăng, bên gốc đa biết nói. Người trần gian mỗi khi nhìn lên vầng trăng sáng đều thấy bóng dáng Cuội ngồi dưới gốc cây.(Trẻ con ra sân khấu, chỉ tay lên trời, reo hò.)
Trẻ con:
A! Chú Cuội kìa! Chú Cuội ngồi gốc cây đa trên cung trăng!(Âm nhạc rộn ràng, trẻ em múa hát. Cuội trên cao vẫy tay, mỉm cười buồn.)
Cuội (ngâm):
Xa quê hương, lòng ta thương nhớ,
Bóng trăng ngà là bạn suốt canh thâu.
Cây đa ơi, dẫu bay lên tận cõi,
Ta vẫn mang tình nghĩa xuống trần gian.Dẫn chuyện (kết):
Câu chuyện Chú Cuội và cây đa biết nói để lại lời nhắc: hãy biết trân trọng điều quý giá, đừng vì lơ là mà đánh mất. Và hình ảnh Chú Cuội trên trăng trở thành ký ức tuổi thơ của bao thế hệ.


















