Bài văn phân tích cụ Bơ-men trong tác phẩm "Chiếc lá cuối cùng" của O Hen-ri số 9

Tác phẩm "Chiếc lá cuối cùng" là một truyện ngắn vô cùng cảm động của một nhà văn nổi tiếng nước Mỹ, ông O hen ri. Truyện ngắn đề cao lòng nhân ái, tấm lòng cao cả của những người họa sĩ nghèo cô đơn, nhưng có tình yêu con người vô cùng bao la, có thể mang lại niềm tin cho con người vào cuộc sống.


Chính cụ già Bơ men là một nhân vật như vậy, ông có khả năng truyền thụ niềm tin tình yêu cuộc sống cho cô gái nhỏ Giôn-xi khốn khổ, bệnh tật và nghèo khó. Truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng" viết về hai người họa sĩ trẻ Giôn xi và Xiu họ cùng có chung một ước mơ chính là tình yêu với nghệ thuật. Họ thuê chung một căn hộ ở tầng thượng của một ngôi nhà cũ kỹ làm xưởng vẽ.


Trong cùng ngôi nhà có một ông họa sĩ già, đó chính là cụ Bơ men ông cụ luôn mơ ước mình sẽ sáng tác được một bức tranh để đời. Một tác phẩm nghệ thuật thật sự, nhưng năm nay ông cụ hơn sáu mươi tuổi đó vẫn chưa làm được điều đó. Cuộc sống mưu sinh khiến ông phải làm thêm rất nhiều nghề kiếm sống trong đó có việc ngồi làm mẫu vẽ cho những sinh viên trường mỹ thuật khiến mấy đô la mỗi giờ.


Mùa đông năm đó, mưa lạnh tuyết rơi suốt, Giôn- xi mắc bệnh viêm phổi, nhưng không có tiền để chữa trị triệt để nên bệnh tình cứ tái phát mãi. Thời đó, căn bệnh này khiến nhiều người thiệt mạng, cho nên Giôn-xi đã buông bỏ hy vọng sống của mình.


Cô thường nghĩ tới cái chết, mỗi ngày Giôn- xi ngồi trên giường bệnh và ngồi đếm những chiếc lá thường xuyên qua cửa sổ. Cô thường nói với Xiu người bạn cùng phòng của mình rằng, khi nào chiếc lá thường xuân cuối cùng trên cây rơi xuống thì cũng là lúc mà cô sẽ chết.


Dường như Giôn- xi đã quá tuyệt vọng cô không có niềm tin nào để có thể dựa vào bám víu, lúc nào cô gái trẻ ấy cũng có cảm giác cái chết đang đến rất gần mình. Các bác sĩ cũng nói rằng bệnh của Giôn-xi hết thuốc chữa, nếu như người bệnh không muốn điều trị, không thiết tha cuộc sống. Nhân vật Xiu là người khá tốt bụng cô rất thương Giôn xi và thường xuyên khuyên nhủ bạn mình, nhưng mọi lời nói của Xiu đều không hiệu quả, Giôn- xi vẫn sống trong tuyệt vọng và chờ đợi cái chết sẽ tới với mình.


Xiu khá giận Giôn- xi về việc cô thường xuyên đếm những chiếc lá và chờ đợi ngày ra đi của mình. Có lần Xiu đã tâm sự chuyện này với ông cụ Bơ men người đàn ông cùng đam mê hội họa sống chung một nhà với mình. Ông lão nghèo, sống cô độc một mình trong một phòng gần phòng của Giôn-xi và Xiu ở. Ông cụ luôn muốn sáng tác một tác phẩm tuyệt vời nhưng suốt hơn bốn mươi năm cầm cọ vẽ ông vẫn chưa sáng tác được một tác phẩm nghệ thuật nào đúng nghĩa.


Người nghệ sĩ khốn khổ ấy chưa bao giờ hết mơ ước về một bức tranh tuyệt tác, một bức tranh để đời mang lại tên tuổi cho ông ngay cả khi ông đã ra đi từ bỏ cuộc sống này. Bình thường ông Bơ men ít khi tươi tỉnh, với người khác cuộc sống có quá nhiều điều cần phải suy nghĩ, khiến cho ông thường xuyên cau có, ít tươi cười niềm nở. Nhưng khi nghe Xiu tâm sự về sự việc của Giôn-xi lòng ông lão lại trỗi dậy một tình yêu thương vô hạn.


Những chiếc lá thường xuân chính là niềm tin về sự sống cho cô gái nhỏ Giôn- xi khốn khổ, Chiếc lá cuối cùng của cây thường xuân bám trên bức tường gạch không bao giờ rụng sẽ làm niềm tin của Giôn-xi sống lại. Sau một đêm mưa gió, bão tuyết tơi tả vùi dập phũ phàng những chiếc lá trên cây. Giôn-xi nghĩ chắc chắn chiếc lá cuối cùng cũng đã rơi xuống. Nhưng khi thức dậy Giôn-xi vô cùng ngạc nhiên chiếc lá cuối cùng vẫn còn đó.


Cô cảm thấy niềm vui trở lại, cô bắt đầu hy vọng nhiều hơn, hy vọng mình sẽ không chết. Mình sẽ như chiếc lá kia kiên cường sống tiếp với cuộc đời nhiều sóng gió. Niềm tin đã được nhen nhóm thắp lên trong tâm hồn cô gái trẻ tội nghiệp của chúng ta.


Chính kiệt tác Chiếc lá cuối cùng của cụ Bơ men đã cứu sống Giôn- xi tội nghiệp. Cuối cùng thì Giôn-xi cũng khỏi bệnh mùa đông, rồi tới mùa xuân căn bệnh viêm phổi của Giôn-xi càng ngày càng thuyên giảm. Cho tới một ngày cô tới gần cửa sổ nhìn thật kỹ chiếc lá thường xuân kiêu hãnh, kiên cường kia thì cô mới phát hiện ra nó chỉ là một bức tranh mà thôi.


Bức tranh ấy đó chính là kiệt tác của cụ Bơ men đã vẽ tặng cho Giôn- xi khi chiếc lá cuối cùng trên cây rơi xuống. Sáng hôm sau, cụ Bơ men đã ra đi mãi mãi bởi bị nhiễm lạnh sau một đêm đứng ngoài mưa tuyết, gió bão. Chi tiết này khiến người đọc vô cùng cảm động vì tấm lòng lương thiện nhân văn cao cả của nhân vật Bơ men, sự ra đi của ông đã mang lại sự sống niềm tin cho Giôn-xi khiến người đọc vô cùng xúc động về tình người ấm áp trong tác phẩm.


Ông lão Bơ men ra đi nhưng kiệt tác chiếc lá cuối cùng mà ông để lại sẽ sống mãi với thời gian. Nó thật sự là một kiệt tác lớn lao mà khi còn sống ông thường mơ ước sáng tác nó.

Ảnh minh họa (Nguồn internet)
Ảnh minh họa (Nguồn internet)

Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy