Bài văn tả chú công an số 6
Trong số tất cả các ngành nghề, em thích nhất là trở thành một công an, một cảnh sát. Bởi ngày nào đi học về em cũng nhìn thấy một chú công an cần mẫn, nghiêm túc đứng ở chỗ ngã tư điều khiển xe cộ qua lại. Chính chú đã làm xuất hiện trong em ước mơ trở thành một công an giao thông như chú.
Ngày đầu tự mình đến trường, em chẳng mấy để ý đến những người khác xung quanh cho lắm. Cho đến một thời gian, em mới nhận ra ngã tư luôn rất đông người qua lại vào sáng sớm và giờ tan tầm, lại đúng vào giờ em đi học về, vậy mà chẳng bao giờ em bị xe đâm hay nhìn thấy một vụ tai nạn nào xảy ra trên đường cả. Mọi người đều đi rất có quy củ trật tự, thành ra con đường đáng lẽ phải ùn tắc mỗi ngày lại luôn thông suốt, xe cộ di chuyển rất dễ dàng. Lúc ấy, em mới biết rằng nhờ có một chú công an luôn đứng ở trên một cái bục cao giữa đường giao nhau của ngã tư, ngày ngày chăm chỉ kiên trì tuýt còi, ra hiệu lệnh cho mọi người di chuyển.
Mọi người nói rằng đó là chú Tuấn. Chú là công an giao thông, năm nay chú đã hơn ba mươi tuổi rồi. Vóc người chú cao lớn, vạm vỡ giống như bố em vậy. Mỗi lần nhìn chú, em phải ngửa đầu lên mới có thể thấy khuôn mặt cương nghị dưới vành mũ cảnh sát đặc trưng. Bắp tay, bắp chân chú vô cùng rắn chắc, qua lớp áo vẫn có thể thoáng nhìn thấy cơ bắp làm phồng tay áo. Chú có khuôn mặt chữ điền nổi bật với làn da nâu bóng bánh mật trông vô cùng khỏe mạnh. Mái tóc đen nhánh, lúc nào cũng được cắt tỉa gọn gàng đúng với tác phong của một công an, một cảnh sát. Chú có đôi mắt sáng ngời luôn tràn đầy sức sống và năng lượng. Những người như vậy thường rất năng động, cương trực và thông minh đấy. Đôi mắt ấy ẩn dưới cặp lông mày rậm rạp nam tính.
Chú rất gương mẫu tuân thủ pháp luật và quy định của nhà nước. Hàng ngày đi qua chỗ chú đứng, em đều thấy xe được chú dựng gọn ở gần chốt công an làm việc. Chú mỗi ngày đều mặc một bộ đồng phục màu vàng sậm. Theo như lời bố em nói thì đó chính là đồng phục của công an giao thông, rất quý giá bởi để có thể được khoác lên mình bộ quần áo ấy, mỗi người phải cố gắng luyện tập và trải qua những kỳ huấn luyện khắt khe và vô cùng vất vả. Nhìn thấy chú chăm chỉ nghiêm túc làm việc, mỗi ngày điều khiển cho đường phố luôn không bị ùn tắc, em rất ngưỡng mộ.
Mỗi ngày, dù là sáng sớm em đến trường để trực nhật hay là chiều muộn, em vẫn thấy chú kiên nhẫn đứng đó chỉ huy dòng người đi lại. Không một lời trách mắng hay to tiếng, dù là với người vi phạm giao thông, chú cũng rất nhẹ nhàng nói chuyện và giải thích cho họ hiểu mình sai chỗ nào. Em lúc nào cũng thấy nụ cười thường trực trên môi chú.
Em rất yêu quý và ngưỡng mộ chú. Mỗi lần đi học ngang qua, em đều muốn được đến bắt chuyện với chú nhưng hình như chú lúc nào cũng bận rộn cả, nên em chỉ đứng từ xa ngắm nhìn và âm thầm quyết tâm sẽ cố gắng hết mình để sau này có thể được như chú.