Sự tích quả dưa hấu
Câu chuyện được kể vào thời Hùng Vương thứ 18, có anh chàng tên là Mai An Tiêm được nhà vua gả con gái nuôi cho vì sự nhanh nhẹn, chăm chỉ và tháo vát của mình. Có một lần vì sự thẳng thắn, không chịu nịnh bợ, trông chờ vào bổng lộc vua ban mà bọn nịnh thần đã lấy đó làm cớ và tấu lên vua khiến cho nhà vua tức giận và đày gia đình Mai An Tiêm ra đảo hoang. Lúc này tưởng chừng như không có sự sống trên đảo hoang này, thì bỗng từ đâu có đàn chim Tây đang ăn những hạt màu đen láy mà chúng đem tới.
Thấy thế An Tiêm thu gom hạt và trồng xuống đất, đến khi mùa thu hoạch họ đem những quả chín về nhà và ăn thử. Những quả này vỏ ngoài màu xanh, ruột bên trong thì lại màu đỏ, vô cùng ngon và thơm mát. Một ngày nọ, có đoàn tàu vào đảo để tránh biển, họ ăn thử những quả này và cảm thấy vô cùng ngon, ngọt. Họ đem của cải đổi lấy những quả này và truyền miệng cho nhiều lái buôn khác. Từ đó mọi người biết đến quả này nhiều hơn và gia đình nhỏ của An Tiêm cũng sống sung túc, đầy đủ hơn.
An Tiêm đặt cho quả này là Tây Qua, nhưng các thương lái Trung Quốc ăn thấy ngon, khen là hẩu nên sau này người ta gọi lái đi là trái dưa dấu.