Sự tích cây vú sữa
Truyện kể về một cậu bé rất nghịch ngợm, được mẹ cưng chiều hết mực nên rất ham chơi. Một ngày nọ, cậu bé bị mẹ mắng, nên bỏ nhà đi. Người mẹ ở nhà ngóng trông cậu bé từng ngày, bà chờ đợi trong mỏi mòn và đến một hôm vì quá đau buồn mà bà đã gục xuống. Cậu bé không biết đã đi được bao lâu, cho đến một ngày khi bị những đứa trẻ lớn hơn bắt nạt và đói, cậu lúc này nghĩ tới người mẹ của mình và quay về nhà. Khi trở về, cậu khản tiếng gọi mẹ mình và ôm lấy một cây xanh trong vườn rồi khóc.
Kì lạ thay, cây xanh bỗng trổ hoa khoe sắc, mọc ra một thứ quả xanh óng ánh, da căng mịn, rồi quả rơi vào tay cậu bé. Khi cắn vào, cậu bé cảm thấy chát. Rồi quả thứ hai cậu cũng cắn vào, cứng quá vì cậu bé cắn trúng hạt. Rồi quả thứ ba rơi xuống, cậu bé bóp quanh quả, quả bị nứt ra. Một dòng sữa trắng sóng sánh trào ra, ngọt thơm như sữa mẹ. Cậu bé hứng môi lấy dòng sữa, cây rung rinh, lá thì thào. Cậu chợt nhận ra mình không còn mẹ nữa. Cậu ôm lấy cây và khóc nức nở, cây xoè những tán lá và ôm lấy cậu bé. Về sau cậu kể cho mọi người nghe và nói lên nỗi ân hận của mình. Mọi người đem về gieo trồng và đặt tên cho cây là cây Vú Sữa.
Câu chuyện thầm nhắc cho mọi người nhớ về tấm lòng yêu thương con cái vô bờ bến của người mẹ dành cho con, tình mẫu tử thiêng liêng và đặc biệt là hãy quan tâm, trân trọng người mẹ bên cạnh của mình. Tuyệt đối đừng làm mẹ buồn, mẹ khóc vì sự nông nổi của chính bản thân mình.