Tết...
Thấm thoắt một năm nữa sắp qua đi. 365 ngày làm việc miệt mài cốt sao vun vén cho cái tổ ấm của mình được ấm no thật sự, còn gì hạnh phúc bằng?
Nhưng có phải ai cũng mãn nguyện với những gì mình trải qua đâu? Bởi ngoài kia, chỗ này, chỗ khác vẫn còn những mảnh đời, những phận người, những thân cò xơ xác lắm kiếm ăn dưới màn đêm lạnh giá. Càng cuối năm, nhịp sống càng hối hả, vội vã, trăm việc đều trông chờ ngày Tết.
Tết đấy! Còn lâu nữa đâu? Hơn tháng thôi. Con trẻ sẽ xúng xính trong những bộ quần áo mới, hân hoan với những phong bao lì xì sặc sỡ. Người già trầm ngâm, tư lự bên cành đào, cành mai, cây quất ngẫm nhân tình thế thái, mắt nheo nheo nhìn đàn con cháu. Người những trưởng thành thì lại trăn trở, tất bật lo toan cùng bao thứ liên quan đến tiền. Bao nhiêu khuôn mặt là bấy nhiêu nỗi buồn vui.
Tết đấy! Ai cũng muốn bỏ chút ít thời gian trang hoàng lau dọn nhà cửa, nhất là nơi thờ tự cho sáng sủa, sạch sẽ. Thoảng chút khói hương trầm mặc quyện cùng cái rét là niềm tin, là những tia hi vọng vào năm mới sẽ tốt đẹp hơn.
Tết đấy, ai cũng muốn cố lo cho có được nào bánh kẹo, nào đào mai quất...rồi đêm giao thừa quây quần, vừa rôm rả chuyện trò, vừa nhâm nhi bên gia đình mà thưởng thức vị ngọt của hạnh phúc.
Tết đấy! Chả biết vui hay buồn khi lại một tuổi nữa, mái đầu ta điểm thêm những sợi bạc?...
Cậu Tú