Top 10 đoạn văn tưởng tượng về câu chuyện Cây khế hay nhất
Bài viết sau của Toplist đã tổng hợp các đoạn văn tưởng tượng về câu chuyện Cây khế hay nhất, giúp các em học sinh lớp 4 rèn luyện kỹ năng viết sáng tạo và ... xem thêm...hiểu sâu hơn ý nghĩa nhân văn của truyện. Qua đó, các em biết trân trọng tình anh em, sống lương thiện và học được bài học quý giá về lòng tham và sự sẻ chia.
-
đoạn văn tưởng tượng về câu chuyện Cây khế - mẫu 1
Sau khi người anh tham lam bị rơi xuống biển, con chim thần thương xót nên dùng đôi cánh lớn cứu anh ta lên một hòn đảo nhỏ giữa đại dương. Trên đảo, anh chỉ có vài cây khế và một con suối nhỏ làm bạn. Ngày qua ngày, anh nhận ra giá trị của lao động và lòng lương thiện. Anh chăm sóc cây khế, hái quả chia cho chim trời và thú nhỏ. Tâm hồn anh dần trở nên hiền hậu, không còn ham muốn của cải nữa. Một hôm, chim thần quay lại, thấy anh đã thực sự hối cải, liền đưa anh về thăm người em. Gặp lại nhau, hai anh em ôm chầm lấy nhau trong nước mắt. Người em tha thứ, còn người anh hứa sống lương thiện trọn đời. Từ đó, hai anh em cùng trồng khế, cùng lao động, cuộc sống giản dị mà ấm áp vô cùng.

-
đoạn văn tưởng tượng về câu chuyện Cây khế - mẫu 2
Kết thúc của câu chuyện Cây khế là một kết thúc mở, nên em đã tự viết tiếp câu chuyện của mình. Em tưởng tượng ra cảnh người anh trai tham lam may mắn thoát chết, được sóng đưa vào bờ. Sau tình huống thập tử nhất sinh đó, anh ta nhận ra rằng chính sự tham lam đã dồn bản thân vào nguy hiểm. Thế là, anh ta lầm lũi trở về nhà với tâm trạng nặng nề và suy nghĩ rối loạn. Từ hôm đó, anh ta như trở thành một con người hoàn toàn khác. Ngày ngày, anh ta vác cuốc ra đồng làm lụng, tối về thì chăm sóc cho cây khế già. Hàng xóm có sang nhờ gì, anh ta cũng đồng ý giúp đỡ. Trước đây, anh ta lười biếng bao nhiêu thì giờ đây lại chăm chỉ bấy nhiêu. Sự thay đổi đó, khiến bà con làng xóm ai cũng yêu quý anh hơn trước. Sống trong bầu không khí đó, người anh trai cảm thấy rất hạnh phúc và may mắn khi bản thân biết sửa chữa sai lầm của mình.

-
đoạn văn tưởng tượng về câu chuyện Cây khế - mẫu 3
Sau khi bị sóng cuốn trôi, người anh không chết mà được trôi dạt vào một hòn đảo xanh tươi. Ở đó, anh gặp một ông lão hiền lành sống ẩn dật. Ông dạy cho anh bài học về lòng nhân hậu và cách tìm niềm vui trong lao động. Mỗi ngày, anh cùng ông trồng khế, tưới cây và hát dưới ánh mặt trời. Dần dần, trong anh không còn bóng dáng của sự tham lam, chỉ còn lòng biết ơn và hối hận. Một năm sau, anh xin phép trở về quê. Khi gặp lại em trai, anh quỳ xuống xin lỗi, nước mắt chan hòa. Người em xúc động đỡ anh dậy và tha thứ. Hai anh em cùng trồng khế, cùng hát ca, cuộc sống thanh bình và hạnh phúc hơn bao giờ hết.

-
đoạn văn tưởng tượng về câu chuyện Cây khế - mẫu 4
Câu chuyện cổ tích Cây khế là câu chuyện mà em rất yêu thích và đọc đi đọc lại nhiều lần. Nhưng lần nào em cũng cảm thấy chưa thực sự hài lòng với kết thúc của câu chuyện, bởi em mong muốn người anh trai có cơ hội sửa sai và đền bù cho em trai của mình. Do đó, em đã tưởng tượng rằng sau khi chìm xuống đáy biển, người anh trai hôn mê rất lâu. Khi mở mắt ra, anh ta đã trở về thời điểm mà người bố vừa qua đời. Lần này, anh ta quyết định cùng em trai chung sống hòa thuận. Anh nhường cho em trai phần lớn tài sản và quan tâm, chăm sóc cho em từng chút một. Ngoài ra, anh ta cũng cùng em mình giúp đỡ bà con trong làng. Những lần đầu nghe lời cảm ơn của người khác, anh rất bỡ ngờ và lạ lùng, nhưng rồi dần dần anh đã quen với điều đó. Người anh trai nhận ra rằng, niềm hạnh phúc khi là người có ích còn tuyệt vời hơn rất nhiều so với việc có nhiều của cải. Chính vì thế, khi đến mùa quả chín, lúc thấy chim thần đến ăn, anh ta đã bảo chim thần hãy ăn thỏa thích. Lần này, anh không đòi hỏi gì từ chim thần cả, vì anh biết cơ hội được làm lại cuộc đời này chính nhờ chim thần mà có. Lần này, anh ta không chỉ trở thành một người tốt mà còn bù đắp được những lỗi lầm mình đã gây ra cho em trai. Đối với em, đó thực sự là một kết thúc có hậu cho tất cả mọi người.

-
đoạn văn tưởng tượng về câu chuyện Cây khế - mẫu 5
Đọc kết cục của người anh trai tham lam, em vẫn luôn muốn cho anh ta có một cơ hội để sửa sai. Vì vậy em đã tưởng tượng ra một hành trình mới cho anh ta. Sau khi rơi xuống biển, số vàng trên người anh trai bị rơi ra, nên anh ta được sóng đẩy vào bờ của một ngôi làng nhỏ. Tại đây, anh được bà con tận tình chăm sóc, cứu chữa. Trong những ngày dưỡng bệnh, anh ta suy nghĩ rất nhiều về hành vi của bản thân trước đây và vô cùng hối hận. Ngay khi vừa khỏe lại, anh ta quyết định sống một cuộc đời mới. Anh xin đi làm thuê cho người dân trong làng. Ai thuê gì thì làm nấy, từ cuốc đất, đào khoai đến đi biển bắt cá. Anh dựng một túp lều nhỏ gần bờ biển để sinh sống một mình. Trong làng ai cần giúp đỡ, anh sẽ nhiệt tình hỗ trợ ngay mà chẳng nhận lấy một thứ gì. Điều đó khiến người dân trong làng ai cũng yêu quý anh lắm. Họ khen ngợi anh bằng những lời tốt đẹp mà trước đây anh chưa từng nghĩ mình sẽ được nghe. Cuộc sống cứ thế trôi qua êm đềm và hạnh phúc như vậy mãi về sau.

-
đoạn văn tưởng tượng về câu chuyện Cây khế - mẫu 6
Người anh sau khi bị rơi xuống biển đã được một chiếc thuyền của dân chài cứu vớt. Dù sống sót, anh vẫn day dứt không yên vì những gì mình đã gây ra cho em trai. Nhìn cuộc sống vất vả của ngư dân, anh mới hiểu giá trị của lao động và sự sẻ chia. Anh bắt đầu học cách đánh cá, trồng trọt và giúp đỡ mọi người trong làng. Thời gian trôi qua, lòng tham trong anh dần biến mất, thay vào đó là niềm vui khi làm việc tốt. Một ngày, anh quyết định trở về quê hương. Gặp lại người em, anh bật khóc và xin được tha thứ. Người em mỉm cười, đón anh về cùng sống. Từ đó, hai anh em cùng nhau vun đắp cuộc sống bình yên, tiếng cười rộn vang dưới tán khế xanh, nơi chim thần vẫn bay về mỗi mùa quả chín.

-
đoạn văn tưởng tượng về câu chuyện Cây khế - mẫu 7
Người anh sau khi bị rơi xuống biển đã được một con cá lớn cứu đưa vào bờ. Nhờ sự cưu mang của dân làng ven biển, anh dần hồi phục sức khỏe. Những ngày sống giữa những người lao động chăm chỉ và nhân hậu khiến anh thay đổi. Anh bắt đầu biết quý trọng công sức lao động, biết sẻ chia chứ không còn ích kỷ. Khi nhìn thấy cây khế trong vườn nhà người dân, anh lại nhớ về quá khứ, về người em hiền lành. Một hôm, anh quyết định lên đường trở về quê để xin lỗi em trai. Người em thấy anh trở về, không trách mắng mà chỉ mỉm cười tha thứ. Từ đó, hai anh em sống hòa thuận, cùng nhau trồng khế, chăm sóc vườn tược. Mùa nào cây cũng trĩu quả vàng, hương thơm lan tỏa khắp sân nhà.

-
đoạn văn tưởng tượng về câu chuyện Cây khế - mẫu 8
Khi rơi xuống biển, người anh được chim thần cứu và đưa đến một hòn đảo yên bình. Ở đó, anh được sống cùng những người hiền lành, cần cù lao động. Nhìn thấy họ vui vẻ dù chẳng có nhiều của cải, anh nhận ra hạnh phúc không nằm ở vàng bạc mà ở tình người và lòng lương thiện. Anh xin ở lại giúp đỡ dân đảo, làm việc chăm chỉ suốt nhiều năm. Một ngày, chim thần xuất hiện và nói rằng người anh đã thật sự hối cải, nên đưa anh về quê. Khi trở lại, anh tìm đến người em để xin lỗi. Người em xúc động, dang tay đón anh. Từ đó, hai anh em sống yên bình bên nhau. Cây khế trong vườn vẫn xanh tốt, trĩu quả, như biểu tượng của sự tha thứ và yêu thương vĩnh cửu.

-
đoạn văn tưởng tượng về câu chuyện Cây khế - mẫu 9
Kết thúc truyện Cây khế, gia đình người em hiền lành, tốt bụng được sống hạnh phúc, êm đềm. Còn người anh tham lam thì phải trả giá cho sự xấu xa của mình bằng việc rơi xuống biển và mất tích. Em thường tưởng tượng rằng, người anh trai đó đã được sóng đưa vào bờ và may mắn được một gia đình làng chài cứu sống. Từ ngày đó, anh ta nhận ra sai lầm của bản thân, nên ra sức làm điều tốt để chuộc tội. Ngày ngày, anh chăm chỉ trồng trọt, cày cấy. Đêm xuống thì theo trai tráng trong làng ra khơi đánh cá. Mỗi khi có ai cần giúp đỡ, anh ấy sẽ nhận lời ngay không chút chần chừ. Sự thay đổi tích cực đó, giúp người anh dần nhận ra rằng, bản thân mình cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc khi làm việc tốt còn nhiều hơn khi có của cải. Nếu người anh có cơ hội làm lại cuộc đời như vậy thì thật ý nghĩa và hạnh phúc biết nhường nào.

-
đoạn văn tưởng tượng về câu chuyện Cây khế - mẫu 10
Sau khi bị rơi xuống biển, người anh được một con rùa lớn cứu đưa đến một ngôi làng nghèo. Dân làng tuy khó khăn nhưng rất nhân hậu, họ không hỏi anh là ai mà vẫn cho ăn, cho ở. Thấy họ vất vả, anh bắt đầu làm việc để trả ơn. Ngày qua ngày, anh học được cách sống thật thà, biết quý trọng từng hạt cơm. Một hôm, khi đang ngắm cây khế ven đường, anh bỗng nhớ về người em và cảm thấy hối hận vô cùng. Anh quyết định trở về quê. Khi gặp lại em, anh chỉ biết quỳ xuống xin lỗi. Người em xúc động đỡ anh dậy, nước mắt rơi vì thương. Hai anh em ôm nhau thật lâu. Từ đó, họ cùng nhau trồng khế, cùng làm việc và sống hạnh phúc đến cuối đời.



















