Bài thơ: CHIỀU CUỐI NĂM
CHIỀU CUỐI NĂM
Chiều cuối năm gió lạnh về tơi tả
Gom hết chuyện lòng trải dọc, xếp ngang
Đời người chỉ là những chuyến đi hoang
Chân đã mỏi - nghe đông tàn giá rét
Chiều cuối năm ta ngồi đây nhớ hết
Chuyện vui buồn, lầm lỡ cũng qua mau
Chuyện yêu thương như khúc nhạc nghẹn ngào
Tay nắn phím, ru hồn vào hoang dại
Đừng trách ai vô tình gieo hoang ngãi
Chỉ tại mình đóng mãi cửa con tim
Giữa hồng hoang loài thú vẫn đi tìm
Rừng táo chín mình cùng nhau nếm trải
Chiều cuối năm xem những gì được mất
Những lỗi lầm gặm nhấm mãi hồn hoang
Ta biết hết những gì ta phải sửa
Chiều cuối năm bếp nghèo ta nổi lửa
Chiều cuối năm mấy canh tàn qua nửa
Trái tim người ở giữa đã hanh khô
Ta thắp nến - thắp lên đời xanh ngát
Chiều cuối năm - ngào ngạt thoảng hương bay...
TỐNG THU NGÂN 594