Thơ tình cuối mùa thu
Bài "Thơ tình cuối mùa thu" nằm trong tập thơ "Tự hát" của nhà thơ Xuân Quỳnh xuất bản lần đầu năm 1984. Bài thơ tựa như một bản nhạc du dương, êm ái thấm dần vào lòng bạn đọc. Không chỉ là cách miêu tả đất trời vào thu một cách đơn thuần, thi phẩm còn muốn nhấn mạnh tình cảm thiêng liêng của con người, đó là tình yêu.Tình yêu được thêu dệt bởi bức tranh phong cảnh cuối mùa thu càng trở nên độc đáo, lãng mạn và vô cùng mới mẻ.
Lời thơ giản dị, trong sáng không hề cầu kì hoa mĩ; tứ thơ khoan thai, nhịp nhàng như nói lên chính nỗi lòng của nhà thơ, chính nhịp đập của trái tim yêu thương chan chứa, khát khao được yêu thương và sống hết mình với tình yêu đó. Đọc thơ, ta như nhận thấy mình ở trong đó, trào dâng nỗi nhớ da diết với người mình yêu thương. Mùa thu tuy có phảng phất một nỗi buồn man mác, nhẹ nhàng nhưng đó lại là cung bậc của tình yêu. Nhạc sĩ Phan Huỳnh Điều đã phổ nhạc bài thơ này và được rất nhiều người yêu thích.
Cuối trời mây trắng bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng
Mùa thu đi cùng lá
Mùa thu ra biển cả
Theo dòng nước mênh mang
Mùa thu và hoa cúc
Chỉ còn anh và em
Chỉ còn anh và em
Là của mùa thu cũ
Chợt làn gió heo may
Thổi về xao động cả
Lối đi quen bỗng lạ
Cỏ lật theo chiều mây.
Đêm về sương ướt má
Hơi lạnh qua bàn tay
Tình ta như hàng cây
Đã bao mùa gió bão
Tình ta như dòng sông
Đã yên ngày thác lũ.
Thời gian như là gió
Mùa đi cùng tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi
Chỉ còn anh và em.
Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại...
Kìa bao người yêu mới
Đi qua cùng heo may.