So đũa
Hằng năm bông so đũa chỉ ra hoa một lần. Khi những cơn gió bấc se lạnh ùa về cũng là thời điểm so đũa trổ bông. Những chùm bông trắng muốt, đong đưa xen lẫn nụ búp lúng liếng trong gió. Đến cuối mùa, so đũa bắt đầu ra trái, trái giống như những chiếc đũa treo lủng lẳng trên cành. Có lẽ từ hình ảnh này mà người dân quê gọi tên loài cây này là so đũa.
Bọn trẻ con thường hay rủ nhau đi câu cá và hái bông so đũa đem về cho má, cho bà nấu canh chua. Người lớn dăn muốn ăn được bông so đũa ngon nhất nên hái vào buổi sớm mai, khi từng chùm hoa còn đọng hơi sương. Mặt trời vừa ló dạng, bông sẽ bắt đầu nở rộ, khoe nhụy vàng dưới nắng. Khi bông so đũa nở toát ra một mùi hương quyến rũ diệu kỳ, thu hút ong bướm và cả lũ trẻ con.
Hái bông so đũa rất vui nhất là đối với bọn con trai hiếu động. Có đứa trèo lên cây, với tay bẻ cả nhánh quăng xuống đất, có đứa dùng sào để giật từng chùm bông. Bọn con gái không biết trèo thì ngồi dưới gốc cây, hứng những chùm bông trắng nõn rơi xuống, lượm bỏ vào giỏ để dành chơi nhà chòi. Chỉ có thế thôi mà sao tôi cứ nhớ mãi, nhớ hoài mùa bông so đũa tuổi giờ đây đã xa rồi!