Hoa sen Đồng Tháp Mười
Thiên nhiên đã ưu ái cho miền Tây nhiều loài cây thủy sinh vừa hữu ích, vừa có giá trị kinh tế, trong đó có sen. Sen miền Tây nở quanh năm từ những tháng mùa khô đến mùa nước nổi. Cũng chính vì đặc điểm này mà miền Tây trở thành một trong những vựa sen lớn của cả nước.
Không mang vẻ đẹp quý phái, kiêu sa như những loài hoa khác, hoa sen vẫn ẩn chứa nét cuốn hút riêng bởi sự mộc mạc, hồn hậu. Thật hiếm có loài hoa nào từ chốn ruộng đồng cho đến nơi trang nghiêm mà vẫn toát lên vẻ đẹp vừa gần gũi, vừa thanh thoát như sen.
Đồng sen cho cảnh quê thêm đẹp, và tạo thêm nguồn thu nhập cho gia đình tôi nhờ việc bán hoa sen, gương sen. Mùa sen cũng là mùa mưu sinh của những người nông dân vốn quen hai vụ lúa giờ dần quen thêm một vụ sen. Sen sống trọn vẹn và ý nghĩa khi cống hiến cho con người tận hết những tinh túy vốn có. Mọi bộ phận sen đều có thể sử dụng được.
Bao giờ khi hái sen, má cũng dặn chị em tôi giữ lại một ít bông tươi, vừa hé nhụy để dành làm trà sen. Trên nhụy hoa sen có một hạt nhỏ, màu trắng sữa giống như hạt gạo, còn gọi là gạo sen. Đó chính là thứ tinh túy được chắt lọc ra để ướp trà. Gạo sen phải giữ tránh nắng tránh gió, khỏi khô và bay hương. Người có kinh nghiệm sẽ biết ước lượng thời gian ướp trà với gạo sen cho phù hợp. Có khi phải ướp đi, ướp lại nhiều lần cho hương sen ngấm sâu vào từng cánh trà khô.
Mứt sen trở thành món quà quê quen thuộc với bọn trẻ con ngày ấy. Hương thơm từ những hạt mứt sen ngào đường không sao quên được. Những viên mứt màu hanh hanh vàng, mang theo vị ngọt ngào, tan nhẹ nơi đầu lưỡi. Ăn mứt sen như được trở về với đồng quê lộng gió, nơi có đầm sen tỏa hương ngan ngát, say lòng.
Hoa sen đã vượt qua bùn đất, vượt qua tầng nước đục, rạng ngời dưới ánh nắng mặt trời, tỏa hương thơm tràn ngập không gian. Vẻ đẹp và sức sống của hoa sen cũng như tính cách con người miền Tây.