Con trở về
Thế giới quên con...con lại trở về nhà
Trở về với vại dưa cà của mẹ
Về để nghe ba mỉm cười khe khẽ
"Lớn tướng rồi...vẫn như đứa trẻ con."
Con trở về để nhắm mắt ngủ ngon
Sau bon chen người không còn vướng bụi
Con trở về hít hà mùi bếp củi
Hơi ấm yêu thương len lỏi mỗi tế bào.
Con trở về để vực những khát khao
Sau lo toan mà phần nào quên mất
Con trở về tránh xa đời tất bật
Nghe bà cười trong đôi mắt nhăn nheo.
Con trở về để nghe gió đê reo
Xem đàn heo xinh, béo tròn mũm mĩm
Con trở về sau những ngày tắt lịm
Nhen yêu thương trong mỗi nhịp tim đầy.
-Lai Ka-
Đây là bài thơ tác giả đang trên chuyến xe khách trở về nhà. Đọc bài thơ khiến chúng ta, đặc biệt là những đứa con xa quê cảm thấy thổn thức. Trong thế giới xô bồ và đầy toan tính này, nhà là nơi bình yên nhất cho ta trở về. Ở đó có vòng tay ấm áp của bố mẹ, có mâm cơm đạm bạc mà ấm lòng, có những giấc ngủ ngon không lo toan, mộng mị. Về nhà, ta lại làm đứa trẻ ngoan của bố mẹ, và được làm chính ta. Vì vậy, dù bạn có khao khát sải cánh bay đi đến đâu, đi đến bao nhiêu vùng đất mới, gặp gỡ bao nhiêu người bạn mới thì trở về nhà là cảm giác tuyệt vời nhất mà bạn có được, đúng không? Vậy nên khi đôi chân mệt mỏi và tâm hồn mệt nhoài với những bon chen ngoài kia thì bạn hãy xách ba lô lên và trở về nhà ngay nhé.