Ngôn ngữ Ai Cập
Tiếng Ai Cập là một ngôn ngữ Phi-Á phía bắc có mối quan hệ gần gũi với tiếng Berber và ngôn ngữ Semite. Nó là một trong những ngôn ngữ có lịch sử lâu đời nhất (chỉ sau tiếng Sumer), và được viết từ khoảng năm 3200 TCN cho đến thời Trung Cổ và tồn tại là một ngôn ngữ nói còn lâu hơn nữa. Các giai đoạn của tiếng Ai Cập cổ đại là Cổ Ai Cập, Trung Ai Cập (tiếng Ai Cập cổ điển), Hậu kỳ Ai Cập, ngôn ngữ bình dân và tiếng Copt.
Ngôn ngữ Ai Cập được đánh giá là ngôn ngữ lâu đời và có giá trị lịch sử nhất thế giới. Với nét chữ tượng hình đơn giản, chữ Ai Cập đã phần nào khắc họa nên bức tranh sinh hoạt cũng như cuộc sống của ngườid ân nơi đây thời kì cổ đại. Tuy nhiên, hiện nay, chữ Ai Cập không còn được sử dụng rộng rãi do khó học và ghi chép.