VIẾT CHO NGƯỜI ĐÀN BÀ TÔI THƯƠNG
Thơ Tự Hàn
Biết viết gì cho người đàn bà tôi thương
Đã gồng gánh nắng mưa
Cùng tôi đi qua nửa đời giông bão
Cùng nhặt nhạnh những hạt bụi rơi từ thiên đường lấp lánh
Hôn phối nên hai thiên thần bé thơ
Người đàn bà của tôi không có ánh mắt mộng mơ
Không có đôi tay ngoan
Không có mái tóc thề giấu ngàn hương hoa bưởi
Không có bờ vai nóng bừng hơi thở
Không phấn son điệu đà thắt đáy lưng ong
Người đàn bà của tôi chỉ có ánh mắt buồn vu vơ
Thứ tha những lỗi lầm tôi mang một thời nông nổi
Người đàn bà của tôi phấn vương tay nóng hổi
Gieo nghĩa gieo nhân xây đức cho đời
Người đàn bà của tôi với mái tóc buông lơi
Mồ hôi mặn môi chồng con tất bật
Đêm lạnh vai gầy bên chồng giáo án
Nghe chồng con cựa mình ràn rạt buồng tim
Biết viết gì cho người đàn bà tôi thương
Khi mọi ngôn từ nhiệm màu không thể nào diễn đạt
Khi những giọt mồ hôi một thời khó khăn
Chạm vào tim bật lên thành câu hát
Muối mặn gừng cay
Hạnh phúc
An bình
Biết viết gì cho người đàn bà tôi thương!